- TRẦN HUYỀN TÂM

Ngày xuân vui khúc tương phùng
Đã thấy Xuân ngời vời vợi trên cao Không gian xưa tịnh nguyên màu xưa cũ Chiều nhẹ lơi, lơ thơ tơ nắng rủ Chút lạnh cuối mùa thoang thoảng đường mây.


Xuân về
Khoảng trời đầy mây dường như chật hơn Gió cứ nhẹ tênh trên hàng cây lặng Lãng đãng sương buông hay mưa giăng mỏng Trời đất vào xuân... sao gợi nhớ quê nhà.


Vòng tay thiên thần - Vũ Hiển - Trần Huyền Tâm - Thương Uyên
Em nâng niu ngày xưa trên tay Bình yên, bình yên... Nghe xốn xang lời môi men say Bình yên, bình yên... Em nghe tim mình đang hát Lời thương tiếng thương tròn đầy


Tự sự trước thềm xuân
Tạm biệt mây nhàu, tạm biệt ẩm ương Tạm biệt sắt se mưa dầm, gió bắc Mặt nước nhạt nhoà sương mù giăng mắc Hiu hắt con đường, ngõ phố rêu phong.


Viết trước thềm giáng sinh
Một chiều lưu lại chốn này Lời yêu thương ngợp tháng ngày phù hoa. Ôm mình cho cạn niềm xa Cho vơi thương nhớ, cho nhoà đớn đau Ví dầu còn có kiếp sau Ba đào lạc bước sạch làu chơi vơi.


Diệu khúc nghê thường
Có một ngày xuân ấm nồng như thể Nắng hươm vàng từ mấy độ ban trưa Khoảng trời chiều trong vắt, non tơ Vầng Hoàng Vũ* thơm ngọc ngà cổ tích. Em nhắn gì qua màu mơ biếc


Khúc cổ cầm ngày xuân
Có tiếng dòng sông đang hát Tiếng cầm huyền dâng nhịp phách hoan ca Tiếng Cao Sơn, Lưu Thủy giao hòa Trời rừng biển tấu khúc thiều cầm sắt.
