- TRẦN HUYỀN TÂM

Bài ca đất
Con sinh ra Đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát Lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo Mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi.


Huyền thoại thuở khai nguyên
Chuyện đã lâu rồi rất ít người nhớ ra…. Các thiên thần từ những miền rất xa Tới nơi đây vì một lời thệ ước Cho Phật Pháp tròn đầy rộng khắp Chốn nhân gian Đức câu thúc đêm ngày.


Con cò đi đón cơn mưa
Trách mưa sao lỡ như đùa Thương cho cái hẹn rạc mùa nực ngâu Thương cò sùng sũng mái đầu Chơi vơi đôi cánh bạc màu điêu linh.


Gửi miền phù hoa
Trời cao thương nỗi đất dày Hồng trần mới có được ngày hôm nay... Bể dâu mưa gió cuồng say Ba đào chìm nổi khúc đầy khúc vơi. Tàng Xanh mây sắp khép rồi Thiên Thanh mấy độ thoắt vời vợi xa.


Nhớ và Quên
Nhủ lòng rằng ta sẽ cố quên Và tâm đa đoan chỉ nhớ điều cần nhớ: Ta là ai, mà như người mắc nợ? Trong cõi người, ta sống bởi vì đâu?


Tạp cảm nơi quán trọ
Nhà Phật giảng rằng cõi người là cõi tạm. Trong cõi tạm ấy, ai biết được đâu là giả, là tạm, đâu là thực, là chân. Mà xem ra cuộc sống ở cõi tạm này không đơn giản. Cuộc ghé chơi tưởng chỉ là thoáng chốc, vậy mà đã cả ngàn năm trôi qua rồi.


Buổi sáng ở Đầm Sen - NSUT Hồng Liên - Trần Huyền Tâm
Buổi sáng ở Đầm Sen - Sáng tác: Trần Huyền Tâm - Trình bày: NSUT Hồng Liên
