- TRIỆU QUỐC BÌNH

Nhớ Mẹ
Con gọi hai tiếng mẹ ơi Mùa thu cả gió đất trời xôn xao Mẹ ơi! nhớ mẹ xiết bao Nghìn chiều mưa đã đẫm vào hồn con.


Chiều Qua Miền Xanh Mướt
Nay về ngắm cánh cò nghiêng Muốt tươi hờ hững với miền xôn xao Chập chờn cánh mỏng hanh hao Ơi à lẳng lặng với xào xạc bên.


Quê hương xanh xanh
Ta đi giữa bốn bề gió hát Thoang thoảng hương điều- ngút ngát mùa xanh Bông hoa nắng- tròn xoe tươi màu nhớ Ăm ắp không gian- khúc khích tiếng em cười.


Một Thoáng Bên Này Thôn Vỹ
Dòng Hương níu lại với chiều Nửa vời vợi biếc nửa phiêu với ngày Nhìn sang thôn Vỹ bên đây “Nắng hàng cau” còn chau mày bến xưa


Nhân
Sao Nhân gian mãi đẫm những hờn căm Họ xâm lấn nhau… giẫm đạp nhau - mua oán chuốc thù Cá ăn kiến -kiến ăn mối- Mối gặm dần những tòa nguy nga tráng lệ Dưới Vòng Lục đạo có - không


Bất chợt
Ánh mắt này mình dối được nhau sao Qua cơn gió thầm thì- mắt lá Ngày hôm qua ngỡ quen chừng... rât lạ Đã đành thôi duyên phận chớm ngày


Nhân
Sao Nhân gian mãi đẫm những hờn căm Họ xâm lấn nhau… giẫm đạp nhau- mua oán chuốc thù Cá ăn kiến -kiến ăn mối- Mối gặm dần những toà nguy nga tráng lệ Dưới Vòng Lục đạo có- không Tôi làm đẹp mình lúc đứng giữa đám đông Về đến nhà - đánh quần đùi chân đất
