
- TRIỆU QUỐC BÌNH

Mơ trăng
Phiêu diêu dưới ánh trăng rằm Chênh vênh đỉnh núi… trăng nằm bên ta Nghĩ gì, nàng hỡi hằng nga Rót đi em chén ngọc ngà đêm nay Môi mềm môi, uống cho say
Bởi em là cô giáo
Đã khuya rồi hẵng chợp mắt Mình ơi! Để dành sớm mai bao điều đương chờ đợi Trang giáo án vừa lật sang tuần mới Gà gáy điểm canh - con khe khẽ cựa mình.
Hoài Niệm
Nơi đây có phải quê mình không em nhỉ? Sớm tinh mơ chim ríu rít lưng đồi Tiếng suối hát từ rừng xa vọng lại Ngỡ bước ai về ngang đỉnh dốc chơi vơi.
Nhớ Mẹ
Con gọi hai tiếng mẹ ơi Mùa thu cả gió đất trời xôn xao Mẹ ơi! nhớ mẹ xiết bao Nghìn chiều mưa đã đẫm vào hồn con.
Chiều Qua Miền Xanh Mướt
Nay về ngắm cánh cò nghiêng Muốt tươi hờ hững với miền xôn xao Chập chờn cánh mỏng hanh hao Ơi à lẳng lặng với xào xạc bên.
Quê hương xanh xanh
Ta đi giữa bốn bề gió hát Thoang thoảng hương điều- ngút ngát mùa xanh Bông hoa nắng- tròn xoe tươi màu nhớ Ăm ắp không gian- khúc khích tiếng em cười.
Một Thoáng Bên Này Thôn Vỹ
Dòng Hương níu lại với chiều Nửa vời vợi biếc nửa phiêu với ngày Nhìn sang thôn Vỹ bên đây “Nắng hàng cau” còn chau mày bến xưa



