- TRIỆU QUỐC BÌNH
Giờ con mới kể
Xưa con hay khóc vụng Mỗi khi mẹ vắng nhà Con đã biết khóc vụng Từ cái hồi lên ba. Lúc những cơn bão táp Lúc ngật ngưỡng phồn hoa Khi lênh đênh giữa biển Chẳng biết đâu là nhà
Trời mưa ngóng Mẹ
Mẹ về qua làn gió Để ủ ấm hồn con. Mẹ về qua làn khói Ôi! như... Mẹ... vẫn còn. Mẹ ơi quạnh quẽ lắm! Sầm sập cơn mưa đêm Trong cơn đau quặn thắt Ánh Đạo -bừng sáng lên.
Viết trong Ngày của Mẹ
Ngày nào con cũng thế Quanh quẩn bên cuộc đời Chỉ khi nhớ về Mẹ Con vui ơi là vui Mẹ ơi! Con không khóc Bởi đã thấm vào trong Cuộc đời và nước mắt Con yêu mẹ vô cùng.
Còng vai mẹ gánh tháng ba
Còng vai mẹ gánh tháng ba Gánh mùa giáp hạt theo ra ngoài đồng . Mẹ ơi xanh đến tận cùng Ngọn bấc cuối vụ - phập phồng áo tơi.
Mẹ tôi
Mẹ vừa đi vắng mấy hôm Lòng con thấm đủ vui buồn thế nhân Ước gì trút gánh Phù vân Sà vào lòng Mẹ như lần hôm xưa...
Chợ chiều
Chợ chiều sao vẫn đông Người mua chen kẻ bán Nắng dường như sắp vãn Chợ chiều sao vẫn đông. Chợ chiều nay rất đông Ai mua gì cũng có Ai mua gì cũng có Chợ chiều nay rất đông.
Mẹ tôi
Mắt mỏi còng lưng Đi tìm đôi tất Bước run bần bật Choàng vào chân con... Một đời vẹn nghĩa sắc son Tám mươi mùa bão che con nên người