- TRIỆU QUỐC BÌNH

Đợi
Mai mình về lại nghe anh Để nghe sóng vỗ chòng chành bến quê. Nỗi nhớ ủ ấm trăm bề Bỗng nghe thổn thức hôm về với ta. Ngoài kia ngày rộng thêm ra


Viết cho ngày sau ngày Valentine
Ngày nắng lên tươi tắn Em mong manh kiêu sa Em lung linh lộng lẫy Em thơm tho mặn mà... Ngày mai và ngày kia Tháng này và tháng tới Thời gian đang rất vội Em ơi! nay về đâu.


Nói với em
Yêu em - yêu hộ cho người Hồn thanh tân với nụ cười hôm xưa Người kia - đi sớm về trưa Bỏ ăn bỏ ngủ tôi chờ hoàng hôn.


Ngày Muộn Rồi
Yêu em - em để đợi chờ Yêu mùa Xuân để ước mơ bao điều Ngoài kia sau vạt nắng chiều Dường như Xuân nói bao điều vấn vương.


Mùa Bấc
Nhánh mạ đợi mùa- Cánh cò chao chập chững Gió vươn vai - Ngọt xớt cắt ngang chiều Con trâu già vẫy tai nhìn nắm cỏ Sợi mưa phùn níu lại thương yêu. Đêm thao thức - con trông về nơi ấy


Phía xa
Đi qua cơn bão mùa Đông Mới hay sóng gió thật không bến bờ. Đêm qua ào ạt sóng xô Bình minh lên- vụt hững hờ với nhau. Chừng như đã xoáy thật sâu


Hương điều
Trăng men theo bóng nước Bồng bềnh vạt chiều trôi Lẫn sau màn sương lạnh Ai giấu một nụ cười. Tiếng chim gù gọi đôi Cả đất trời ngào ngạt Đàn ong mật tìm về
