- Sáng tác mới
Em là một cô gái không thật đẹp nhưng có duyên! Làn da không trắng nhưng có luôn hiện hữu trên môi một nụ cười tỏa nắng khoe hàm răng trắng đẹp mê hồn. Cặp mắt biết nói với hàng lông mi dài dù không chau chuốt nhưng cũng đủ để làm mê hoặc bao chàng trai vùng biển....
Em "cảm ơn" anh! Anh "cảm ơn" em! Ta cảm ơn nhau mà rầu trong dạ Lời tri ân mà nghe xa lạ quá! Cứ như là... Cuộc mặc cả đổi trao....
Xe chở chúng tôi xuống Thái Thụy vào buổi sáng. Tập hợp xong, nhận lệnh và nơi ăn chốn ở xong xuôi chừng hơn 9 giờ sáng chúng tôi đi bộ ra biển! Nhảy ào xuống biển tắm như chưa bao giờ được tắm...
Yêu là gì á? Thế này nhé, khi nhìn thấy áo đẹp, ta nghĩ ngay đến họ, đấy chính là yêu. Rồi khi thấy đồ ăn ngon, lại ước giá như được cùng ăn với họ, hay thấy cảnh đẹp thì lại ước giá như được cùng ngắm với họ, hoặc khi có điều gì tốt lành xảy ra thì ước có họ ở cạnh....
Anh vẫn bảo tháng ngày là vô tận Nên cuối đường mãi nở một nhành hoa Em vẫn thích biển thì rất bao la Níu mây trắng điệp vào lòng biển cả....
Khê nồng khô lá mùa thu Nắng hanh bóp bẹp giọng ru nôm Kiều Mai ngày cứng cáp phiêu diêu Cha làm chạc nỏ sáng chiều con chơi Ruổi rong lường trước đường đời Vấp ngã đứng dậy chính nơi không Kiều!...
Trăng trăng trăng là trăng trăng trăng... Bất chợt câu thơ của Hàn Mặc Tử ngân lên khi tôi sững sờ bắt gặp vầng trăng rằm tháng chín lồng lộng giữa trời, vầng trăng sau bão....
Anh có nhận không mà gió chẳng bay lên Khói nhang quấn vào chân cỏ Hai mươi lăm năm anh nằm cùng sương gió Em một mình sao ngủ nổi. Đêm nay Anh có về không em chờ úa bàn tay...
Như vết chân cò trên bãi hoang mấy chục năm ròng mẹ lạc ngoài biển vắng lòng mẹ xót xa như cây cói dầm chân trong đất mặn nghe sóng xô, sóng xé quặn đau bờ Con chim còn có tổ nương nhờ con cáy, con còng còn có hang, có lỗ...
Hanh hao nắng sấy mái đầu Đem thơ hong lại mấy câu ướt mềm. * Hết đoán non lại đoán già Câu thơ ám ảnh như là bùa mê * Bao giờ người bớt thông minh Ta thôi khờ dại thì mình với nhau....
Mặc dù giới chuyên môn khẳng định: Cocktail là sự pha chế các thứ đồ uống và hương liệu một cách chủ ý với công thức vô cùng nghiêm ngặt, thì người ta vẫn nói nhiều về tính nghệ thuật trong cách pha chế đó, về cảm hứng cá nhân và thậm chí là sự ngẫu hứng khi pha trộn không chỉ hương vị mà còn màu......
Những người đầu tiên có công xây dựng nên một nhà nước được phong là KHAI QUỐC CÔNG THẦN. Những người đầu tiên đóng góp công sức xây dựng một nhà trường thì được gọi là KHAI TRƯỜNG CÔNG THẦN....
Tháng Năm rồi Ta để lại sau lưng Tuổi học trò một thời thanh thản Nắng vàng nhuộm trời Trời nhuộm nước đến thật xanh Mây trắng lơ thơ nhuộm sóng thành trắng thế......
Có một lần kia Trang Chu mộng thấy mình là bướm Thế là phấp phới bay, bướm mà Tự mình thích chí lắm! Không còn biết gì Chu Bỗng nhiên rồi thức giấc Thì lạ lùng chưa, lại là Chu Không biết giấc mơ Chu đã làm ra bướm Hay giấc mơ bướm đã làm ra Chu?...
Nhà Phật giảng rằng cõi người là cõi tạm. Trong cõi tạm ấy, ai biết được đâu là giả, là tạm, đâu là thực, là chân. Mà xem ra cuộc sống ở cõi tạm này không đơn giản. Cuộc ghé chơi tưởng chỉ là thoáng chốc, vậy mà đã cả ngàn năm trôi qua rồi....
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Đôi mắt cô nhìn thẳng Giữa vùng nước xoáy sâu Sông rộng tràn ánh nắng Cô chẳng hề mệt đâu Bàn tay ghì vòng lái Vẫn dáng ngồi ung dung Nước chẻ làm đôi cánh Nâng phà cô lướt nhanh....
Mùa xuân đã đến. Trên cánh đồng, trong lúc các chị lúa Nếp Hương khoe với nhau những tấm thân thon thả, những cánh tay mềm mại thì Nông Nghiệp 8 buồn lắm. Nó thấy tủi thân. Nó oán trách ai đã đem cấy nó vào đây, không biết vô tình hay hữu ý. Rồi nó lại tự giận mình có vóc người lùn tịt và béo mập....
Giữa trưa hè tiếng chuông loong coong Hối hả reo rừ đầu ngõ xóm Lũ chúng em chạy ùa ra cổng: Chú đưa thư! Vẫn chiếc áo bộ đội bạc xanh Chiếc mũ lá chẳng bao giờ đội thẳng Và đôi mắt luôn nheo nheo vì nắng Lúc nào như cũng muốn cười....
Khi con viết thư này gửi ba Xung quanh con nắng vàng rờ rỡ Sóng biển cứ cồn lên nỗi nhớ Về nơi ba, một dải biên cương Thấy không ba, lửa trại rực hồng Tiếng trống ếch rung rinh màu nắng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!