- Mỹ thuật - Âm nhạc

Tình quê hương trong những bài ca
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic.


Hải Phòng tôi yêu
Nó từng đi nhiều nơi? Không, thật ra chưa nhiều lắm. Các tỉnh miền Nam với Sài Gòn lục tỉnh hay miền đông Bắc Hải Phòng Quảng Ninh hay cao nguyên Lâm Viên, Buôn Mê đủ cả. Ở Hà Nội vài tháng Nó biết được thủ đô qua nhiều tên gọi, thành phố hòa bình thành phố ở trong sông.


NGỐC và Bài hát không tên số 50 của NS Vũ Thành An
“Em bảo anh: “Đi đi”! Sao anh không đứng lại? Em bảo anh: “Đừng đợi”! Sao anh vội về ngay Lời nói thoảng gió bay, Đôi mắt huyền đẫm lệ. Sao mà anh ngốc thế! Không nhìn vào mắt em.”


Có ai nói với em chưa
Khi tàu vào thành phố xa lạ... Thấy ánh đèn phố vốn chưa từng quen Anh mở lá thư em trao lúc chia tay Bỗng cảm thấy chưa bao giờ nhớ thế Chẳng nhìn rõ thành phố về đông chìm trong tuyết đêm Chẳng nhìn rõ thành phố về đông chìm trong tuyết đêm


Hát chèo: Xuân về đất mẹ Nhật Tân
Giêng hai về với Nhật Tân Lắng nghe trống hội xóm gần ngõ xa Trong vườn bưởi đã đượm hoa Mầm đào biêng biếc như là tình xuân


Biển đêm - Nguyễn Thị Toán - Thúy Trần
Đã lâu rồi em về lại biển đêm Trăng cô lẻ nơi cuối trời lặng lẽ… Sóng nhớ ai mà cồn cào đến thế Cứ xô bờ dào dạt mãi không nguôi Ngủ ngoan nào, ơi con sóng đầy vơi Ngủ ngoan nào vầng trăng xanh vời vợi


Ru lòng - Nguyễn Hoàng Lâm - Thúy Trần
Cười lên! Buồn cũng sẽ qua Bao nhiêu thù ghét, xót xa cũng mờ... Giọt chiều thả xuống mộng mơ Một làn gió mỏng hững hờ mây bay Cho tan hiu quạnh đời này
