
- Trang thơ

"Nhà" Hà Nội
Đi qua ngưỡng cửa cầu Long Biên Em vui mừng bước vào “nhà” Hà Nội Phố phường đông như mùa xuân trẩy hội Lòng chúng em rạo rực những niềm vui Em mải miết nhìn xanh những hàng cây
Thăm nhà Bác
Bác ơi, cháu đã đến Ngôi nhà Bác vẫn ở Bao tình thương nỗi nhớ Lòng cháu sao bồi hồi Ước mơ thành sự thật Nhà Bác ở kia rồi
Những cây thông
Cây thông quê em Mỗi cây là một điệu đàn Trăm cây là dàn nhạc Áo hay rách Mà chẳng sợ bị thương Vẫn vi vu hát Bố em bảo cây thông không nhút nhát
Một khúc sông Diêm
Em mở tròn đôi mắt Nhìn một khúc sông Diêm Ơi con sông quê mẹ Xanh lúa đồng đôi bên Sông ơi chảy từ đâu Mà nước trong xanh vậy
Quê Trạng
Qua sông Luộc, Quý Cao Qua Cầu Nghìn, sông Hóa đường Mười dẫn tôi đi dọc lộ trình tôi có … Vĩnh Bảo ơi - Đất Mẹ tôi đây bóng tôi thả rờn xanh trên bãi cỏ
Ta về với mẹ ta thôi
Ta về với mẹ ta thôi Năm nay mẹ đã chín mươi mỏi mòn Cha thì đã khuất núi non Con dăm bảy đứa chỉ còn vài ba Ta lo xây cửa xây nhà
Viết cho em
Bài thơ này anh viết gửi vào mây Mây theo gió đến miền xa thẳm ấy Nếu đến được cùng em, thơ sẽ nói Đây lòng anh canh cánh ở bên trời! Anh yêu em, ngày ấy đôi mươi



