
- Trang thơ

Không đề
Cây chiều đậu xuống một đoá thắm hai đoá phai phép ẩn dụ trôi trên những chỉ tay thắm từng cánh phai từng cánh mặt trời đương rời đi
Ngẫu hứng
Trăm năm, cũng đôi lần Khoác tạp dề vào bếp Nào thì băm thì chặt Rồi thì nấu và xào Cứ vừa dao là chặt Chẳng cần thớ dọc ngang Luộc là nước không muối
Ngắm hoa quỳnh nở trong đêm
Phủ Lý, đêm về anh nhớ chăng Ngày xưa thao thức đón hoa Quỳnh Bên nhành Dao ấy, đêm đông lạnh Nghe tiếng tàu đêm chợt nhớ nhà
Bài thơ cho em
Bài thơ này anh viết tặng cho em, Dẫu thời gian là liều thuốc lãng quên. Sẽ xoá vội những nỗi niềm xưa cũ... Nhưng con tim vẫn cứ hoài nhắc nhở, Câu hẹn thề còn dang dở hôm nao...?
Sấm ký bí truyền 3
Lại hầu bỉnh chính Sóc sơn. Trịnh vương lộng triệu vị ngôi hoàng gia. Tây sơn ùn ùn kéo ra (Quang Trung thủ Lê diệt Trịnh) Nghiệm xem thế tục ngẫm là Sấm ngôn:
Ta bay
Nhớ anh quá! Cuốn sổ dày anh tặng giấy đã vàng, mực vẫn hằn khao khát những khát khao em cất vào trong ngực giấu cuộc đời trôi như thác nước Sáng nay, một chủ nhật trắng mờ sương giá buốt
Một phen thoáng thấy quan tài
Hai mươi năm trước Sau hai năm thăm khám định kỳ với rất nhiều hút chọc Bác sĩ bảo em không tự khỏi được rồi Cần điều trị. Tôi bình tĩnh bảo chị Tam thập nhi lập hay thất thập cổ lai hy Cũng chỉ là khoảnh khắc so với tuổi đời quả đất



