
- Trang thơ

Ngu!
Con đại bàng ngỗ ngược Bay vút lên trời cao Không quên thả cục cứt Xuống mặt đất xa dần Nhưng nó quên một chuyện Khi đã đói bụng rồi
Luật là thế
Các cầu thủ đá bóng Là phải đá hết mình Nhưng nếu còi đã thổi Phải biết điều, dừng luôn Đá tiếp là phạm luật Phải tuân theo trọng tài
Ngộ nhận
Sau tiếng sét ái tình Anh vẫn là xe tăng nhưng đã chùng mất xích Bao kiêu hãnh bỗng một ngày buông hết Không dễ tìm phút ngưng nghĩ về em.
Biển, đảo và sóng
Giữa mênh mông hỏi vạn ngàn con sóng Tiếng sóng nào lạc lõng giữa trùng khơi Sóng gào thét mà đảo nghe chẳng tới Có thương nhau sao lời mãi xa vời
Ngôi đền có tên Hoa Linh Thảo…
Vứt bỏ những quy phạm kiến trúc Bê thần tượng ra để bờ sông Tạc khắc một thế giới của riêng mình. Cuộn xoáy. Hừng hực. Miên man những tháp đổ nhà nghiêng vòm vừa khóc vừa cong
Mùa đông ấm áp
Gỗ Trầm hương 35 năm già hay non? Bến đò 35 tuổi buồn vui cũ mới 35 năm xa cách dài hay ngắn với một đời người? Chỉ bài hát xưa trẻ trong mắt trên môi
Nhớ người không yêu
Ngày xưa người yêu ta đâu Ta thì chẳng dám nói câu yêu người Dửng dưng ánh mắt, tiếng cười Quay lưng hun hút gió trời bay đi



