
- Trang thơ

Không thôi ngạc nhiên
Sau trang giấy là 3000 thế giới Cô đơn giấu thật sâu là ngọn đèn vời vợi Đóng cửa lại rồi chúng ta đối thoại Môi rách rồi ứa tiếng câm Chim Câu ít. Súng nổ nhiều Ước mơ hoà bình bóng bay
Tháng Mười Hai hao khuyết của tôi
Gió thổi đến quên mất mình đang vấp ngã cuối con đường mạng nhện nào ngờ tôi cũng quên mất mình từng mỏng manh như tơ rối ren như tơ đứt gãy như tơ trước gió nào ngờ tháng mười hai nhu mì như cúc họa mi từ ngoại thành về phố thoáng chốc đẹp đẽ rồi ra đi
Tụ họp
Mấy chục năm xa cách Mới có dịp gặp nhau Tất cả như sống lại Bao kỷ niệm thuở nào… Những ngày vui quên mệt Như anh em trong nhà Bây giờ lại bịn rịn
Trường Sa trong tôi
Trong tôi có một Trường Sa Là một Trường Sa màu đỏ Sắc đỏ hoàng hôn ánh lên rực rỡ Đỏ hồng đào mềm mại bãi san hô Là đỏ tươi mầu máu của cờ Đỏ mây ngũ sắc bên bờ Trường Sa Máu đào cuộn đỏ sóng Gạc Ma
Con sóng xanh
Biển xanh con sóng xanh Ngời xanh màu ngọc bích Từng lượn sóng hiền lành Vỗ bờ xanh tha thiết. Cánh buồm xanh mải miết Trôi vào trong bao la
Nhớ bạn
Thẩn thơ một lối vào đông Trang bạn vắng - một căn nhà bỏ không Tin cuối cùng đã mười năm về trước Những ánh mắt tươi, những nụ cười hớn hở Chỉ là ảnh thôi và chỉ của người. Bạn chụp họ Bạn ẩn mình sau họ
Hiệu số điều chỉnh
Mỗi sớm tôi vẫn vươn mình Trong động tác đầu tiên của bài thể dục Dù không ủ mưu bay lên giời được Chỉ để đi làm thôi. Sớm nay ra đường thấy xâm xấp nước lên Tôi gọi sếp xin ý kiến Ổng gắt định bơi đến hay sao Hãy tìm lối thoát mau.



