
- Trang thơ

Người mùa đông đi ngang qua mùa thu
Trường xưa như tàu sơn lại Người cũ mới- sóng lạ quen Từ núi cao đi như khói Cỏ kỉ niệm cháy xanh mềm Hình như tiếng cười bè bạn Hoá thành lá đỏ phong sương Hình như những điều không nói
Sông mùa đông
Càng lạnh lại càng trong Càng buồn càng sâu thẳm Ai là sông mùa Đông Gửi cho nhau ít sóng Rạo rực sông mùa Xuân cỏ xanh dan díu cỏ Chỉ bông hoa ven bờ Trăm cá về bỡ ngỡ
Đêm đông buồn
Cơn gió đông gầm gừ trong cô quạnh. Chao đảo lưng trời...giá lạnh đơn côi Hỏi mùa Thu...Sao nỡ bỏ đi rồi..? Mà Đông lạnh bỗng liên hồi run rẩy! Mặt trời làm ngơ...chẳng thèm thức dậy!
Bến Âu Lâu
đứng cùng anh trước bến Âu Lâu trưa Yên Bái phố phường mệt nhoài liu thiu nắng sớm thị xã thân thương như một bàn tay gầy rưng rưng đau đáu núi rừng đây nơi chốn anh dâng hiến cuộc đời mình anh nói hồn nhiên như thuở bé anh em mình vẫn tin
Lẩm cẩm thơ
Sấm ran mà chẳng thấy mưa Dưa chua mãi gọi đũa chưa nhúng vào. 2. Trong veo đi qua phố đông Bụi mù ném đá. Bụi không thèm nhìn. 3. Chẳng biết có hồi xuân không Đêm mơ thấy một dòng sông cắn mình.
Hai chén trà và ấm pha trà
Chén trà sớm - chén trà hi vọng một ngày vui và bình an. Tinh mơ. Gà trống chuồng giục giã. Cây lá ngái ngủ. Hoa ngủ mệt đến heo héo bỗng roi rói tươi thơm. Luộc ấm chén trong nước sôi. Pha ấm trà loại quen thân như bạn tâm giao.
Đi quanh hồ Thiền Quang 7 vòng…
Đi quanh Thiền Quang 7 vòng Gió lá sương chào rồi ứa lệ Người ta mong ở ngoài bể Câu thơ yêu thành ánh trăng tan 7 vòng đi vấp tuổi trẻ nồng nàn Bao ngón tay làm sứt ghế đá



