
- Trang thơ

Mùa đông có em
Mùa Đông này còn giá buốt không em ? Gió lưa thưa mây hờ hững buông rèm, Chiều lướt thướt sợi nắng mềm vàng úa Con sông xanh uốn mình như dải lụa... Đêm trở mình nghe nỗi nhớ xôn xao
Vô đề
Dáng mặt trời rực lửa, rồi chìm vào hoàng hôn. Bầu trời đêm tha thiết gọi trăng về. Dịu dàng trôi trong mây, ngọt ngào em ngày cũ. Cô đơn nào hơn những vì sao Thoáng ẩn, hiện nhạt nhoà miền ký ức.
Gửi nắng
Anh gửi cho em chút nắng đầu mùa Vì anh biết ở ngoài mình còn rét Và có lẽ chắc chỉ mình em biết Vạt nắng này anh đem gửi về đâu Em đang làm gì, khi ngoài ấy mưa mau Mưa xuân lạnh thấm tới từng kẽ tóc
Sao lại vậy?
Chân thành, tôi hỏi Bạn Có thấy đau lòng không Khi nhìn vào tấm ảnh Đen và trắng thế này Người người mải tranh đấu Vì những điều cao, xa Bỏ rơi, một góc nhỏ Tít nơi xa địa cầu
Tả tranh
Hai bên hai cọc Bóng mọc trên đầu Lún phún, lâu nhâu Là hoa và cỏ Giữa, màu huyết đỏ Đấy màu lá Phong Hai mép hồng hồng
Phiếm luận
Thiên hạ, thủy thượng Cửu ngũ nhập thương Lục tứ, Thượng lục Ưu binh hùng cường Tùng anh hạ ẩn Quần hồng khởi xưng Xà vương thất thủ
Cô rất nhớ em
Cô lại nhớ trò rồi những người con gái ấy những người trai nay chững chạc trưởng thành. Họ ở khắp mọi nơi miền nam, đất cảng nước ngoài hay bên ruộng lúa, bờ ao. Họ đã thành mẹ, thành cha Họ giáo dục con



