- Sáng tác

Mưa buồn
Mưa tầm tã...kéo dài như vô tận... Như bầu trời đang trút giận cho ai? Mưa nhạt nhòa che phủ buổi ban mai... Nên chẳng có dẫu một vài giọt nắng! Mưa ướt đẫm cõi lòng đang hoang vắng... ...Thêm u sầu, thêm trĩu nặng tâm tư!


Chú tôi
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội Thím ôm em tôi tiễn chồng và khóc


Đà Lạt
Đà Lạt hoa Mơn man khí lạnh Mây nhấp nhô Thấp thoáng mặt người Chiều mắc nợ với trời Mưa xối Ta mắc nợ ai Đà Lạt ơi


Tài và bất tài
Trang Tử đi chơi núi Cùng với mấy học trò Thấy một ông chống búa Đứng dưới gốc cây to. “Còn đắn đo chi nữa Sao không chặt cây ni?”“Cây to nhưng gỗ xấu


Lý lịch trích chéo
Y chào đời Vào ngày đất trời không có gì đặc biệt Nhưng là ngày tròn năm trước Ông ngoại y vĩnh viễn ra đi. Chưa từng nghe ông nhắn nhủ điều gì Chỉ đôi khi y thắc mắc Như thể có mi không ta Hoặc sự tiếp nối này là nhảy quãng


Dậy thì xuân
Lá run trên cành biếc Thảnh thót giọt sương loang Xuân chạm vào đáy giếng Bóng mây tan ngỡ ngàng. Bước chân ai khẽ khàng Bung tràn mùi đất mới Nỗi niềm nào vời vợi Kéo trời lên chơi vơi.


Mưa tháng Bảy
Ký ức xa xưa... quay trở lại giữa chiều mưa tháng Bảy Hàng me già run rẩy trút lá vàng trên lối nhỏ quanh co Gió gợi hồn thơ như sóng vỗ dọc đôi bờ ảo mộng…Một chút niềm hy vọng vỡ tan rồi... theo bong bóng mưa Ngâu
