- Sáng tác mới
Ta lắng nghe xuân về trên những nhành mai trên những nhánh lan rừng đua sắc thắm Ta cũng nghe gió rì rầm với nắng Nắng đầu Xuân rủ đàn én sớm quay về...
Dường như là nhịp điệu cuộc sống của chúng ta càng ngày càng nhanh. So với khoảng mươi mười lăm năm trước, chúng ta làm việc năng suất hơn, hiệu quả hơn, làm được nhiều thứ hơn. Song thực tế là ngày của chúng ta trở nên ngắn hơn, chúng ta vội vã hơn, và dường như chúng ta xa rời bản ngã của mình......
Ngày cha đi biền biệt phương Nam Bao nhiêu gió oằn lên vai mẹ Gió từ bờ sông tràn qua khu vườn nhỏ Tay mẹ gầy, lạnh giá, vun thắm những luống rau....
Chiều lạ lắm, tàn đông chừng đi vắng Xưa chợt nồng như bếp lửa mới nhen Ánh mắt mình sóng sánh rót lời men Em chếnh choáng giữa ngập tràn sắc tím....
Chiều tím chiều, tím sóng mắt lao xao Sóng miên man lời tự tình mây nước Gió se sắt ấp mình trong rét mướt Khói sương mờ khao khát bóng thiên di....
Năm tháng hờ hững, con tim nhạt nhòa, con người cũng lẳng lặng bước đi, khi đã trang nhã ngồi xuống, buông bỏ dục vọng, lòng cũng an tâm bình hoà. Hương vị của đời người là như vậy, nhạt lâu sẽ tỏa mùi ngát hương....
Có phải chăng em khi tình yêu đến muộn Sẽ bừng lên như nắng quái chiều hôm Rực sáng lên soi rọi khắp thế gian Để le lói khi hoàng hôn kéo đến Thì em hỡi hãy làm nên tia nắng...
Vô tình một ngọn gió đông Làm nghiêng ngả cả cây hồng nhà bên Bất ngờ gặp ánh mắt quen Làm nghiêng ngả cả bóng đêm bốn mùa...
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
Nam Định mắt xanh màu ngọc bích Vị Xuyên lóng lánh ánh mắt cười Phù Long môi son phơn phớt đỏ Sông Đào thu xuống sắc bớt hồng...
Một cái cây lớn lên nơi hoang dã, dẫu gió thổi cát bay, dẫu mây vờn mưa vũ thì hoa vẫn thơm, trái vẫn ngọt, cây vẫn sống kiên cường giữa thiên địa mênh mang…...
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Một khoảng trời xanh xanh nắng Biêng biếc ban mai, thắm cánh hoa cười Long lanh mắt nắng sương ngời Lá chín khơi vàng sắc thu lơi....
Đọc truyện ngắn Sống Vì Người Đã Chết của nhà văn Hoàng Dự in trong tập sách cùng tên do nhà xuất bản Văn Học ấn hành năm 2005, tôi cứ ngẫm nghĩ mãi về câu nói của một danh họa: “không có gì đẹp hơn bản thân lòng yêu quý con người”....
Gửi anh vạt nắng chân đê Gửi anh con sóng vỗ về đêm đêm Gửi anh ánh mắt dịu êm Gửi anh hẹn ước bình yên anh về Anh đi theo những đam mê...
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Con người sống truy cầu danh lợi vốn là để được hạnh phúc, vui vẻ, nhưng rất nhiều người vì truy cầu không được lại đánh mất niềm vui, niềm hạnh phúc vốn có. Đây đúng là cái vòng luẩn quẩn của nhân sinh....
Chuyển nhà xộc xệch đống đồ cũ bỏ Thói quen xưa nhặt tấm gương, soi Chao ôi! Mắt, vết chân chim nứt xé cuối đuôi Cằm chớm xệ, má bắt đầu ngoặc kép, Biết trước, dẫu là sắt thép Thời gian làm tan rữa trôi mòn...
Năm nay vì dịch CoVid thực hiện giãn cách xã hội, sang đầu tháng Tám âm lịch đôi vợ chồng Ngưu Lang Chức Nữ mới được gặp nhau nên sướt mướt mãi. Gần đến tết Trung thu đất trời vẫn mọng nước, thỉnh thoảng lại đổ xuống đất lành một cơn mưa xối xả....
Em là một cô gái không thật đẹp nhưng có duyên! Làn da không trắng nhưng có luôn hiện hữu trên môi một nụ cười tỏa nắng khoe hàm răng trắng đẹp mê hồn. Cặp mắt biết nói với hàng lông mi dài dù không chau chuốt nhưng cũng đủ để làm mê hoặc bao chàng trai vùng biển....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!