- Sáng tác mới
Giật mình, mùa đông đã đến. Nào kịp ngấm nhau đâu mùa thu! Lá đi để cành trơ trụi. Gió bấc mưa phùn cành nương tựa vào đâu. Thương tiếc một mùa thu đã qua....
Mẹ già lưng còng đầu cúi rạp Dâng trọn đời cho con cháu, sức còn đâu Cây lúa nuôi người chờ bông chín Bông trĩu nặng, thân tàn, đầu cúi, ngẩng làm sao?...
Có chùa mà chẳng có sư Đất chùa, người lấn chiếm như...của chùa Bệ thờ thông thốc gió lùa. Tượng nhao nhác tượng... nhang vờ vật nhang......
Bổn phận mày trông nhà! Đuổi gà bới vườn rau. Tối đến hễ có trộm Thì phải sủa gâu gâu! Nhưng mà mày hỏng quá! Cứ rong chơi ngoài đường. Hễ coi nhà là ngủ Còn ngáy vang gầm giường......
Bổn phận mày trông nhà! Đuổi gà bới vườn rau. Tối đến hễ có trộm Thì phải sủa gâu gâu! Nhưng mà mày hỏng quá! Cứ rong chơi ngoài đường. Hễ coi nhà là ngủ Còn ngáy vang gầm giường......
Chàng hiệp sĩ lang thang Khoác áo tuyết nhung vàng Chân đi hài nệm gấm Bộ ria dài...rõ sang Chàng hiệp sĩ lang thang Ban ngày khoanh tròn ngủ Ngáy rất vô tư lự Gừ gừ...gừ ...gừ...
Valentine với người ta Mình đâu còn thủa nhân hoa của người Bồi hồi mình ...với mình thôi... Bước cao bước thấp... đường đời chênh vênh......
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Giá như... trời bớt xanh đi Giá như...gió khẽ thầm thì...khẽ thôi! Mây đừng ...trắng quá mây ơi! Biển thì...đừng có sục sôi sóng gầm....
Lên 6 tuổi, tôi được vào lớp vỡ lòng. Khi ấy tôi vẫn còn tu tý mẹ. Tôi là con út, bố lại hi sinh khi tôi còn nằm trong bụng mẹ nên mẹ chiều lắm....
Trời chiều còn cố đi xa Nhạt duyên… còn đến tặng hoa làm gì Nhận về bao nỗi vân vi Những bẽ bàng… những oan nghì xót xa...
Hai năm trôi qua, tháng 11/2021 này, Nhà Búp (nhabup.vn) tròn hai tuổi. Khoảng thời gian 2 năm tuy chưa dài nhưng Nhà Búp (nhabup.vn) đã thực sự trở thành ngôi nhà chung hội tụ những Tâm Hồn, những Tài Hoa và sự Sẻ Chia Đồng Điệu của hàng trăm tác giả và hàng nghìn độc giả gần xa....
Mình từng nghe mọi người tranh luận về xuất xứ, nội dung của câu ca dao dưới đây. Gió đưa cây cải về trời Rau răm ở lại chịu lời đắng cay Mình xin góp thêm lời bàn về câu ca dao ấy....
Mẹ già lưng còng đầu cúi rạp Dâng trọn đời cho con cháu,sức còn đâu Cây lúa nuôi người chờ bông chín Bông trĩu nặng,thân tàn,đầu cúi,ngẩng làm sao?...
Lão Tử (một vĩ nhân cổ đại được coi là người sáng lập Đạo giáo) rời đi không một dấu vết sau khi viết Đạo Đức Kinh. Ông đã hiểu biết chân lý cuộc đời của một sinh mệnh con người. Trong thế giới con người, một vài người không có điều gì để anh ta có thể nói về nó cả....
Mùng 9 tết rồi. Đào quất đã hoàn thành nhiệm vụ quay lại kiếp luân hồi. Sáng nay, còn tấm bánh chưng của nhà gói lấy. Bánh ngon quá. Mùng 9 rồi vẫn dẻo vẫn thơm....
Tình xa.. người đã rất xa... Nói không buồn… chứ thật ra rất buồn... Làn hương ngày cũ còn vương Còn theo ta suốt con đường đơn côi......
Cuối năm tắm nước mùi già Chạnh lòng… nhớ mẹ ngoài xa cánh đồng.. Đồng thì lồng lộng gió đông... Có cơn gió táp xót lòng … mẹ ơi!...
Núi xa không một bóng chim Nẻo đường vắng lặng không còn một ai Một thuyền, tuyết lạnh, sông dài Ông già nón lá, áo tơi, buông cần....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!