- Sáng tác mới
Tháng Tư về em có biết không? Nắng đã rực, ửng hồng đôi má Hoa gạo rụng xuống đường tơi tả Khiến cho lòng tiếc nuối ngẩn ngơ......
Ngày người đến ta giờ không trẻ nữa Khoé chân chim chạy dọc phố làng Ngày người đến ta giờ không trẻ nữa Kẽo kẹt cày hoang, đất ải vỡ mùa. Ngày người đến ta già nua quên tuổi...
Nhớ câu giã bạn anh tìm về nơi ấy Về lại hội Lim nghe câu hát ân tình Mong được gặp em trong đêm hội quê mình Được nghe em hát, người ơi người ở...
Nơi đất trời huyền ảo mênh mông Mây ẵm núi, bồng bềnh sương giao bái Nơi bậc đá vẫn đưa đường chỉ lối Nâng chân người nhẹ gót bước lên mây....
Khi bọn trẻ chơi ngoài đồng vào mùa lúa ôm đòng lúc đói quá chúng thường rủ nhau tuốt đòng đòng non để ăn. Bắp lúa khi đó đã thành bông nhưng sữa non còn trong suốt....
Thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, rất nhiều cán bộ miền Nam tập kết ra Bắc học tập, chiến đấu. Họ ở lại ngoài Bắc sinh hoạt và làm việc và chờ cơ hội quay trở lại miền Nam....
Cuối tháng mười, nắng vẫn vàng, gió se se lạnh, rồi hanh và khô ran rát... Buổi giao mùa thường bất chợt, thường vô lý và vô tình thế. Mùa mới đang về mà. Mùa mới về, mình có gì mới theo không? Chẳng biết nữa, cũng chẳng cần biết, mà biết cũng chẳng để làm gì!...
Ta thỏa mơ giấc mơ Osaka Hoa anh đào giữa tháng ba nở rộ Nụ mơ hồ như ngậm tháng năm xa Ta ngắm trời hoa, hoa nép vào hoa Cánh bướm mùa xuân anh đào lả tả...
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm...
Đất phương Nam không có chút tái tê Của ngọn gió Đông kéo lê thê cái rét Nhớ thế áng mây chiều trời Bắc Một nếp sóng La giang dờn dợn bước ta về ......
Có tiếng mầm non lách tách dâng lên Ríu rít tiếng chim, tươi vàng sợi nắng Lòng người tĩnh mà hoa thì rất thắm Mùa đang xuân theo phác thảo riêng mình....
Chiều xưa nơi bến sông này Đò đi trời bỗng đen mây mịt mùng Đò chiều ngược sóng lên rừng Cho sào lẻ bạn đợi mong thuyền về...
Không ngọt ngào được đâu Ngọn gió dù mới dậy Hoa về như mở hội Mây trôi từ cây ra Câu nói thì như hoa Cái nhìn thì như nắng...
Mình ôm nhau Ôm mùa thu vào lòng Tóc bớt xanh Thì trời xanh bù lại Phía sau lưng em Mùa hè bùng cháy Gió mùa xuân Xao xuyến chạm vào môi...
Sáng ra trời lành lạnh Trung du đã chuyển mùa Sợi heo may mỏng mảnh Len giữa lòng mưa thưa Phiên tòa lại đang nóng Tranh tụng lên cao trào...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Người mẹ già gánh đôi quang gánh Tấm lưng còng mẹ gánh cả mùa đông Gánh cả đời con, cả khi con không còn bé bỏng Với những lo toan , không một chút phiền lòng...
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ...
Anh đưa em Đến khu vườn trái tim Hư ảo quá Cả trời sao lấp lánh Ta đi tìm nhau Tay vin vào lá Tay vin vào cành Cành nắm lấy tay...
Sen tàn đâu, cúc tàn đâu...Sao không vui đón khi nào mùa sang. Lo tàn hòng chặn thời gian, Nghĩ mùa đang tới tâm tràn niềm vui....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!