- Sáng tác mới
Con đứng trước một vườn hoa tuyệt tác Váy tím cà xen màu lá xanh non. Bạch hồng nhung như ve vuốt vai tròn. Hương thoang thoảng tóc con vờn trước gió . Một cảnh quan diệu kỳ con đứng đó....
Ta trở về thế giới riêng ta Thế giới thiên kim lung linh hạt cát Biển thuỷ tinh, Biển xanh trong vắt Sóng ngủ quên trên ấm cánh mây mềm. Ta thấy em muôn muốt trắng Loa Kèn Nở thao thiết giữa lòng người đang Tết....
Sư ơi! Đóa hoa kia Tự biết nở, rồi tàn Mà sao nỗi nhớ trong con Cứ còn hoài không dứt Hãy xem này, ngốc ạ Chẳng trách họ nói con Còn chẳng bằng một đóa hoa...
Em ơi, đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy là bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Năm cánh hồng rực rỡ Xuân về đang hé nở Thơm ngạt ngào hương bay...
Ta thỏa mơ giấc mơ Osaka Hoa anh đào giữa tháng ba nở rộ Nụ mơ hồ như ngậm tháng năm xa Ta ngắm trời hoa, hoa nép vào hoa Cánh bướm mùa xuân anh đào lả tả...
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Thì vẫn còn đây những bông sữa cuối mùa Cần mẫn chắt chiu chút hương thầm cho gió Giọt sương long lanh hồn nhiên vui mắt cỏ Nắng dịu dàng se sẽ nhón đường mây....
Ta cầu cho những vì sao mang nỗi buồn của Người ấy đi Ta cầu cho những đóa hoa sẽ khiến trái tim Người ấy trở lên đẹp đẽ Ta cầu cho niềm hy vọng sẽ lau hết đi những giọt nước mắt của Người ấy...
Gió chuyển mùa se se lạnh heo may Hoa dong riềng vươn chen đua nhau nở Người xa xưa một quãng đời có nhớ Nơi quê xưa có một thủa vui đùa....
Ở phương Tây, nam nữ yêu nhau có thể hôn nhau ở bất cứ đâu mà họ muốn. Ở Việt Nam thì không như vậy. Họ hôn nhau, trao cho nhau tình cảm yêu đương ở một không gian riêng, thầm kín, tế nhị chứ không phải tự nhiên như người phương Tây....
Khi xưa ngày bé tí teo Rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Khi xưa ngày bé tí teo rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Chưa tận hưởng tháng Bảy Thời gian vần vũ mưa Đã nhảy qua tháng Tám Nắng rám cả trái dừa... Các cụ vẫn thường kể Chuyện ông Ngâu, bà Ngâu Tháng cô hồn có lẻ...
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp Hoa Lan như sao nở tím khung trời Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm Lan như nghìn điệu váy xòe trong đêm Hội Xòe vui Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi...
Mỗi khi cuối đông, mưa phùn, gió rét tràn về thì những sắc hoa đợi mùa xuân đã chúm chím nụ, lá non và lộc biếc mơn mởn. Càng giá rét nụ và chồi càng đẹp,như kiêu hãnh, như thách thức với đông tàn....
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
“Tự do và ái tình, Vì các ngươi ta sống“ !* Công nương Nhật Mako Đóa hoa đầy khát vọng! Quên danh gia, vọng tộc Nàng yêu một thứ dân...
Trời chiều còn cố đi xa Nhạt duyên… còn đến tặng hoa làm gì Nhận về bao nỗi vân vi Những bẽ bàng… những oan nghì xót xa...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!