- Sáng tác mới
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì...
Một làn khói tỏa mong manh, Mà em níu giữ hồn anh trọn đời . Nụ hôn khô khốc bờ môi Mây trôi gió cuốn cuối trời thanh tao... Buồn vui chợt đến ngọt ngào...
Lang thang trên chín tầng mây gặp bầy tiên nữ hây hây má hồng áo xiêm trút bỏ bờ sông Ngân Hà ngồn ngộn bóng hồng đùa vui thì ra tiên cũng như người...
Mấy chục năm rồi vẫn không quên lếch thếch tuổi thơ mắt toét nhèm Inh ỏi đầu làng hồi trống dục bắn thằng địa chủ ở xóm trên** Thế rồi xa Nhuệ, xa Tiên Động Xa cái tuổi thơ thật hãi hùng...
Bỏ con bám ngưỡng sư nghèo giẫm nhàu vuông nhiễu ngã theo bóng hồng Bước qua mình ngưỡng rêu phong khất giọt sữa vắt khô cong chiều tà,...
Mưa làm sũng cả trời chiều hoa thơm không nở cánh diều không bay Thương người đương dạo cung mây bước bì bõm bước ướt giày ai hong...
Thôi mời xuân hãy vào đây Một em với một xuân này là đôi Rượu cay em rót ra rồi Nâng ly lên để tiễn trời gió mưa Cho ong bướm lại say sưa...
Chờ ca tuần núi tiếp theo lẳng nghe thao thiết sáo Mèo bản vui, Kê nghiêng báng súng lên đùi viết câu thơ gửi tặng người bạn thơ, Điệp trùng biên ải xa mờ...
Nàng Bân thật và nàng Bân rởm lớn rồi mà vẫn vòi vĩnh cha Ông Giời thật và ông Giời rởm đều vì con bất chấp luật sơn hà...
Tháng Tư lá đã xanh cành Bảo rằng nắng lại đành hanh mưa rào Ếch kêu lở cả bờ ao Trắng phau phau bụng nao nao duyên trời Tháng Tư nửa nói nửa cười...
Thật diệu kỳ mưa rây giữa đêm trăng, Từng sợi thủy tinh óng vàng nuốt nuột. Từng hạt thon dài thánh thót, Giọt dương cầm trầm bổng giữa bao la... Ta chẳng muốn trú mưa, Mấy tháng rồi bức sốt, Trăng sáng, trời trong văn vắt, Bỗng trắng nhòa......
Tháng Năm vừa sang Hè đã về trong lửa Xuân nấn ná chút gì Mà mắt ai trong? Tầm tã, Mưa đã về tầm tã Mùa mưa nay không chuyển vận theo mùa......
Ôi nhớ diết da một sắc hoa Đắm say hương tỏa nắng chan hòa Người đi biền biệt xa nơi ấy Còn nhớ có lần được nhận hoa...
Khách du bỗng có một người Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương Vốn người huyện Tích châu Thường Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri...
Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng Có nhà viên ngoại họ Vương Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung Hóa nhi thật có nỡ lòng Vương Quan là chữ nối dòng nho gia...
Lãng Bạc nhấp nhô dưới ánh trăng Xa xa thấp thoáng chị em Hằng áo dài xúng xính trong đêm hội Chú Cuội buồn thiu chẳng nói năng...
Nàng Bân đan áo chậm, Bắt trời rét theo mình. Ai mà chê nàng vụng, Tù - bạo lực thiên đình. Trời này theo cảm tính, Tiểu tiết và cá nhân....
Đừng nói Đông tàn sen trốn rét, Chỉ là đang ủ ngó xanh thôi. Đông về khô hạn bùn đen phủ, Hạ đến vận mưa nụ bung chồi....
Làm sao ngươi lại ghét ta? Bởi vì ngươi thực giống ta quá nhiều. Ta sao ngươi lại thấy yêu? Bởi vì ta có những điều khác ngươi....
Thuyền lớn trải bờ tự tại Chẳng ngược xuôi lệ thuộc dòng Bờ kia bờ này đâu khác Có thuyền có bến hay không?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!