- Sáng tác mới
Con sinh ra Đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát Lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo Mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Chợ đời ta bán nỗi buồn Bán ngu khờ để mua khôn về dùng Chợ đời bán bớt người dưng Bán kẻ nịnh hót, người không ra gì Chợ đời bán bớt sân si...
Hãy đưa anh Lạc vào miền hoang dã Không đền đài Không miếu mạo, thơ ca Không có ai Chen giữa hai ta cả Chỉ còn anh và em Chỉ còn riêng đôi ta...
Miền đất ta dừng chân Có hai mùa mưa nắng Rừng núi thì im lặng Suối vắng bước chân qua. Mơ ước giục chúng ta Thời gian không chờ đợi Sức con trai con gái Cuộc sống dần hồi sinh...
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Nhớ đến thế buổi đầu đến lớp Mẹ về rồi, chỉ đứng lặng yên Dáng thẹn thùng, chẳng cười chẳng nói Nhớ những lần không thuộc bài Ta đã khóc trong cặp mắt buồn cô giáo Mực tím dây đầy quần áo Nét chữ học trò xinh xinh....
Sinh ngày 21/9/1946, tại Làng Gọc, xã Thụy Việt, huyện Thái Thụy, tỉnh Thái Bình. Ông là họa sĩ, công tác tại Ty Văn hóa Thái Bình. Là Hội viên Hội văn học nghệ thuật Thái Bình...
Sáng mùng 4 tết năm 2006 tôi đang ngủ nướng thì chuông điện thoại reo, tôi lười biếng cầm lên vừa a lô, thì một giọng nói quen thuộc vang lên: “Thầy cô đang lên nhà em!”...
Tháng Ba Tây nguyên Ông mặt trời còn thản nhiên trút lửa Gió len lỏi trong nắng hồng rực rỡ Hái tinh hoa mê đắm giữa đại ngàn… Sắc thắm tươi tinh đất đỏ ba dan Hương cà phê ngập tràn lòng phố núi...
Cái tên Shangri-La lần đầu tiên được nhắc tới là năm 1933 trong cuốn tiểu thuyết “Chân Trời Đã Mất” (Lost Horizon) của tác giả người Anh có tên là James Hilton. Có hay thật không một miền đất như vậy, nơi con người sống hạnh phúc vĩnh viễn cùng trời mây, núi non và cây cỏ, hoàn toàn toàn tách biệt......
Có màu xanh thăm thẳm của đại ngàn Màu đỏ sậm đất bazan chung thủy Màu nhung nhớ của rừng đêm hùng vĩ Luôn trọn tình cùng phố thị Cao nguyên !...
Gió quay cuồng điên đảo giữa rừng xa Sương tầng tầng , lớp lớp tựa mưa sa Treo nặng trĩu cánh hồn hoa hoang dại Trăng trốn khỏi tấm chăn mây run rẩy Tự treo mình lên đỉnh thác Liêng nung...
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Cuối thập niên 70 của thế kỷ trước tôi học trường Không quân trong Nha Trang, đơn vị tôi gồm người tứ xứ từ Bắc vô Nam nhưng quê Thái Bình chỉ có tôi và một anh người Hưng Hà....
Năm 1985, tôi phơi phới yêu đời và đầy khao khát trong ngần của tuổi 20. Thi tốt nghiệp xong, thây Trân Chấn Quyên hiệu trưởng và thầy Tạ Sĩ Lục - Trưởng phòng tổ chức của trường CĐSP Sông Bé gọi tôi lên Văn phòng đế trả lời về việc tôi có đồng ý ở lại làm cán bộ giảng dạy ở trường không, vẫn biết......
Tôi lớn lên, biết có quê cha. Tiếng Việt thực ra đã thổn thức trong ngực tôi nhiều năm, nhưng không bật ra được tròn vành, rõ tiếng. Những lần về Việt Nam tôi thường ở nhà chú. Ở đấy, em họ tôi, chú Bắc (một thầy giáo dạy phổ thông trung học) thường dẫn tôi đi chơi....
Hãy đưa anh Lạc vào miền hoang dã Không đền đài Không miếu mạo, thơ ca Không có ai Chen giữa hai ta cả Chỉ còn anh và em Chỉ còn riêng đôi ta...
Năm ấy, tôi học lớp 11, đầy gian khổ với những ngày tháng trọ học xa nhà, thiếu thốn tình yêu thương và cũng cả những bữa đói meo. Chặng đường từ trường cấp III Phước Long về nhà tôi hơn 30km, nhưng ngày ấy đường xá vô cùng khó đi. Phương tiện giao thông cũng ít nữa....
R.Tagore - thi sĩ Ấn Độ từng viết: “Em thế nào thì cứ thế mà đến”, nghĩa là người ta luôn cần nhau ở sự chân thành, giản dị. Những gì chân thành nhất từ trái tim bao giờ cũng đọng lại lâu dài trong lòng người. Thơ Biên Linh đã gợi cho tôi những xúc cảm ấy....
Mình ở Phú Quốc nhiều hơn 12 tháng, nhưng lại chưa qua 1 năm. Vì chưa đi hết 4 mùa. Tháng 12 năm nay là lần đầu tiên mình biết biển bờ Tây vào những ngày vắng mưa. Thông thênh lắm. Bầu trời rộng, vòm trời cứ cong mãi lên, khô hanh như một vòm kim loại. Hoàng hôn bây giờ không nồng nàn sắc thắm với......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!