- Sáng tác mới
Chợ Tình Quản Bạ Cổng Trời Mải ngắm Núi Vú khổ tôi lạc đường, Giật mình tay rớt dây cương Đánh rơi tiếng hí ngựa dường cũng say, Đất trời xoay, trái tim quay...
Cuộc đời nhiều biến cố Mấy ai biết chữ ngờ Giàu, nghèo nhờ vào số? Phú quý đãi khù khờ... Rất có thể là vậy Nhưng thật sự phải chăm! Tử vi phán phú quý Đâu cho kẻ hay nằm?...
Vợ là đất, chồng là trời Chồng không bên vợ, trời chơi vơi trời Thiếu vắng chồng, vợ hụt hơi Thuyền không bánh lái biển khơi sóng dồi...
Cảm ơn em đã gửi khoai Từ xa xôi ấy nơi này tới tôi Vĩnh Linh nơi cuối đất trời Chứa chan tình cảm tình người mênh mang Quà quê chi phải cao sang...
Nền văn hóa 5000 năm của đất Thần Châu xưa ảnh hưởng cả một vùng rộng lớn. Nó bao trùm và chi phối cả khu vực Đông Á với chủng tộc da vàng... Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới....
Nhẹ như hoa xoan rơi, Ngoài phòng văn mưa bụi. Thấu mùi hương đất trời Kết Càn Khôn muôn tuổi Bạn ơi, ta xuống đây, Bởi một thời lạc lối Ai bịt mắt bắt dê, Ai reo hò cười nói?...
Sáng trong, thanh tịnh, như tờ Đất trời say giấc trẻ thơ nhẹ nhàng Níu chân ngọn gió lang thang Lá non mướt, cũng khẽ khàng giấc thơ. Sáng tinh mơ, mở bất ngờ Bão tan, men nắng vàng tơ lụa là...
Thật tuyệt vời Mùa Thu Nước Nga Sắc vàng óng ả trải bao la Tôi đi từng bước đường Thu ấy Trong lòng rộn rã bản tình ca Tôi biết Nước Nga qua những vần thơ...
"Thánh nhân đãi kẻ khù khờ" Đất Trời ôm ấp kẻ ngơ ngác đời Hơn thua khôn dại... thế thôi Một kỳ tích góp lỗ lời Tư Lương....
Trời thu hương cúc bay nắng nhuộm vàng sắc lá Đất trời mênh mang quá xao xuyến tâm hồn hoa. Vẫn con đường đã qua Bao mùa mưa mùa nắng Mái trường cây rợp bóng...
Cảnh cũng tùy Duyên mà khởi. Nắng có thể xanh như khói Óng mật ong từ khóm hoa vàng.. Khi ngày mới hát khúc rộn ràng Tim ta cất lời, đất trời du dương hát Màu lạc quan trùm lên bát ngát...
Ta khẽ khàng nhắm mắt, Lặng lẽ giữa đất trời, Tay nhẹ nhàng vuốt mượt, Hai suối nguồn lên khơi... Thân ăm ắp năng lượng, Gom chọn các tầng trời,...
Cảm ơn Thanh Xuân Huyền Diệu Đã cho chúng mình gặp nhau Đứa giường trên, đứa giường dưới Cái thời lung linh sắc màu. Bên nhau buồn vui một thủa Sản sẻ trang thư, nụ cười Gói bỏng ngô, củ sắn nóng Giận hờn, thương nhớ chia đôi...
Trời hút xanh mắt em Gió bàn tay se mát Như ai thành ngơ ngác Lả tả chạm vào tay Lá tre thu lắc rắc Kín sân nhà sáng nay...
Chiều cuối tuần thảnh thơi Ngồi nơi ban công nhỏ Ngắm thu vừa mới sang Cơn mưa ngang qua ngõ Dịu mát cả đất trời Hà Nội nắng lên rồi...
Hỏi Mây có bận gì không cùng tôi thơ thẩn lông bông sự đời Ngày xưa... xa lắm Mây ơi Con Người sống giữa đất trời hoang sơ Không nhà lầu, chẳng ô tô...
Nắng trải nhẹ, Ngàn me non mở mắt. Phía trời xa, mưa giăng kín chân trời. Một vạt nắng, Vài ba vạt nắng, Mờ dần đi, Mây vần vũ đen rầm. Mưa lại rơi, Ào ạt rơi, rơi... Vườn hoa nhỏ, Sàn nhà không mái, Chỉ cho hoa, Không chỗ trú cho người, Chỉ cho cây cỏ hát ca thôi!...
Nhìn thân chủ được minh oan Từ trong khóe mắt hai hàng lệ rơi Mười năm kêu thấu đất trời Ai hay oan khuất một thời đã xa Xác thân dù có về nhà...
Nhìn cò mẹ đẩy cò con Người xem bảo ác… mãi còn bận tâm Ngẫm ra thà đau một lần Cho con khôn lớn không ngần ngại chi Đường dài nếu chẳng tập đi Thì sao tới đích… nói gì thành công...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!