- Sáng tác mới
Chia tay là đau đớn Nhưng mất đi một người Không quý trọng, yêu thương Mà lại coi thường bạn Thì thực ra bạn được Chứ mất mát gì đâu?...
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Khuôn mặt xinh đẹp cũng là một loại phúc báo. Dù là phúc báo gì thì đều có căn nguyên của nó, giống như tài phú đến từ bố thí, tôn quý đến từ khiêm cung, khuôn mặt xinh đẹp đến từ dịu dàng lương thiện....
Tết năm ấy, tôi học lớp bốn. Vào đúng lúc làng tôi mở hội vật, tôi nhận được một lời thách đấu. Chuyển lời thách đấu là cu Tèo. Cu Tèo bảo tôi: "Thằng Mẹo nó tức mày lắm....
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Ngày xưa, có một vị vua nhận được món quà là hai con chim ưng rất đẹp. Chúng là hai con chim ưng từ ngoại quốc, là loài đẹp nhất mà ông từng thấy. Ông đưa những con chim quý này cho người nuôi chim ưng để huấn luyện....
Những năm tháng xa quê cha đất tổ, đôi lần sực nhớ tới hương tết quê nhà, tôi đã cất công đi tìm vị thứ bánh chưng để dành bằng cách thả bánh xuống giếng khơi mùa đông mà không kiếm được....
Tôi mê hát bội từ khi 5 tuổi. Tôi thường theo ba tôi đi tập hát tuồng hàng đêm. Một số đứa trẻ cùng tuổi tôi khi xem tuồng thì sợ phát khiếp vì những khuôn mặt được vẽ đen sì hay trắng đen hoặc đỏ lè. Tiếng chầu thùng thùng dội lên nghe tức cả ngực,...
Đông về, se sẽ và chầm chậm nhưng đủ ngấm vào hồn người những lắng sâu, đủ để người ta nhớ lại những mùa đông đã xa lắm, những mùa đông chỉ còn trong hoài niệm…...
Ngày xưa có một vị thần đi dạo xuống cõi trần. Một lúc sau ông ta thấy một con người phàm đang đi dạo trên đường. Vị thần liền đi dạo cùng đường, cũng giống như một người bình thường....
Con đường khó khăn nhất Bạn phải đi một mình Nhưng lối đó giúp bạn Vượt lên cả chính mình...
Sống một ngày Là thêm một ngày vào những ngày đã sống Là bớt đi một ngày trong những ngày sẽ sống. Thời gian được thêm vào, ấy là Thanh xuân...
Đã lâu rồi gã không viết. Gã chán cho cái nàng Cô vít chết tiệt, chán cho cái đầu đặc như củ Đậu của gã. Chả là ngày bé gã dốt đặc cán mai, viết văn tả cảnh cứ như là dùi đục chấm mắm cua,...
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Oằn vai đòn gánh hai đầu miền Trung đè nặng nỗi đau nhấn chìm bão mưa ướt sũng cánh chim cây rừng ngoi ngóp nghển tìm nắng non...
Có một họa sĩ rất nổi tiếng, ông muốn vẽ Phật và ma, nhưng không được người làm mẫu phù hợp, vì đầu óc ông không tài nào tưởng tượng ra nổi hình dáng của Phật, nên rất lo lắng....
Với Lê Vinh, cũng có khá nhiều bài hát nhưng người ta nhớ đến anh nhiều nhất ở hai bài hát này. Với mùa hoa cải lời bài hát được phổ gần như đầy đủ toàn bộ bài thơ cùng tên của nhà thơ Nghiêm Thị Hằng. Đó là một bản tình ca ngọt ngào của thời chống Mỹ....
Phụ nữ là gương phản chiếu Của người đàn ông họ yêu Sống với người chồng thấu hiểu Họ sẽ phụng sự đủ điều! Sống với một người gia trưởng...
Lại một lần này nữa chúng ta rời tay nhau Chẳng có ai khóc đâu Mà lòng sao nặng trĩu Mai chúng ta ra về Mỗi người đi một ngả Mình về con đường đá...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!