- Sáng tác mới
Vẫn biết, có cái Thời làm nên Đời. Và, cái Đời chứa đựng cái Thời trước bao nhiêu biến thiên dài dặc. Nhưng với ông, Nhà văn Bút Ngữ, một con người mang cái đẹp thời ấy, trên đời này, rồi sẽ còn mấy ai, gặp nữa?...
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Một người uyên bác đã bảo tôi, “Bí mật để sống lâu là cười thường xuyên.” Không may lúc đó tôi đã quá trẻ để mà hiểu được những ý nghĩa sâu sắc của lời bình luận đó. Sau khi lớn lên, tôi dần dần nhận biết rằng mọi người đều có nỗi lo lắng, thất vọng, và ngay cả những kinh nghiệm đau khổ. Thật không......
Núi cao, vực thẳm, sông dài Nào đâu sánh được những ngày tháng qua Đôi vai bé nhỏ mẹ ta Chở bao vất vả đi qua bão bùng...
Cho dù có muốn thừa nhận hay không, hầu hết chúng ta đều “sợ” phải ở trong một mối quan hệ nghiêm túc....
Cầm trên tay tập thơ của chị Trần Huyền Tâm, cứ lật giở thêm từng trang, ngân nga thêm từng bài, nghĩ dài nghĩ xa về những năm tháng đã qua, những ngày giờ chưa tới, tôi thấy mình có lỗi với thời gian....
Mỗi năm, cứ đến ngày 20-11, tôi lại nhớ về một kỷ niệm xưa mà không biết gọi đó là kỷ niệm buồn hay vui nữa. Ngày ấy, lớp 5 chuyên toán của chúng tôi là “con cưng” của cả huyện, được đặt tại một trường điểm cho nên chúng tôi cũng là “con cưng” của các thầy, cô của cả trường....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!