- Sáng tác mới
Còn nhớ, năm 2018, tại vườn Vua, nơi đầm Sen ngát hương, thơ mộng của đất Tổ Vua Hùng, Thi sĩ Trần Huyền Tâm – Nữ “Nguyên súy tao đàn,” đã tổ chức cuộc hội ngộ thật đông vui, hoành tráng, ra mắt tập Thơ Văn mang tên “Búp và Hoa” của nhiều tác giả, cùng đôi ba tập sách khác nữa,...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Nhớ về một thủa hôm xưa Đã lâu lâu lắm ở thời ấu thơ Mỗi khi làn gió chuyển mùa Xuân về cành cội đu đưa lộc chồi...
Tôi đi về miền nhớ của riêng tôi Tìm bình yên giữa chợ đời hối hả Ngắm bình minh trải lên ngàn mắt lá Hái mặt trời về ru cả mùa thương...
Nghe tin tôi chuẩn bị du lịch qua nước bạn Lào, bạn gửi tin nhắn: Nhớ đến thăm Cánh đồng Chum nhé, nơi ấy có bố mình… Chuyến đi Lào này tôi mơ ước từ lâu, bên cạnh nỗi háo hức, vui mừng giờ chợt như lắng lại, một điều rất đỗi thiêng liêng đang chờ đợi tôi trong chuyến đi này…...
Ta gặp nhau giữa mùa Thu hương cốm ngất ngây. Hồ Tây còn đây, vẫn cây bàng lá đỏ. Bờ liễu xanh tơ, nghiêng nghiêng mặt hồ. Gió bung biêng sóng nước xa mờ. Cõi nhân gian...
Ở phương Tây, nam nữ yêu nhau có thể hôn nhau ở bất cứ đâu mà họ muốn. Ở Việt Nam thì không như vậy. Họ hôn nhau, trao cho nhau tình cảm yêu đương ở một không gian riêng, thầm kín, tế nhị chứ không phải tự nhiên như người phương Tây....
Chẳng thơ mộng chút nào từ cái tên, hoa mào gà vẫn đi vào tâm hồn bao đứa học trò nông thôn giống như tôi. Nó gắn với bao kỉ niệm của một thời. Cái thời nghèo đói triền miên bên cha mẹ và mỗi ngày đến lớp cùng thầy cô....
Cơn phong ba phá nát đại dương thuyền tướp rách biển đầy thương tích người đi biển như vừa lột xác kiêu hãnh bước nhìn trời cao xanh, mênh mang Ta tìm được nhau rồi...
Tháng 11 đã về rồi em nhỉ! Đông đang sang mà thu vẫn chùng chình Lá yểu điệu khơi vàng thêm vạt nắng Hoa sữa thơm nồng ấm góc phố khuya...
Cầu chúc mọi bình minh Mang cho bạn hy vọng Và mong mọi hoàng hôn Mang cho bạn bình yên...
Chiều tà mờ sương trắng Dáng ai đứng ưu tư Biển mịt mờ hoang vắng Tâm hồn chẳng nên thơ Hay chăng người ngóng chờ Con thuyền yêu cập bến Lênh đênh đã bao ngày...
Nhà vua treo giải thưởng Cho hoạ sĩ tài ba Đạt tới mức lý tưởng Bình yên nhất quanh ta... Hai bức tranh thuỷ mặc Được tiến cử sau cùng...
Ba mùa nhạt sắc Ti gôn Chiều qua thỉnh khói đoạn hương tang bồng Hình như nắng mở tầng không Hình như sắc tím chiều lòng đón em, Ti gôn Tháng Bảy vương thềm...
Ta chạm vào tháng Sáu Bằng tia nắng ban mai Cánh phượng hồng mách bảo Mùa hè trong tim ai...Một chút buồn man mác...
Mấy kiếp rồi Anh đi tìm bình yên Cùng nắng lửa, gió giông, bão tố Giữa xa xót, bồi hồi, thương nhớ Chỉ còn em Là chốn chưa đặt tên...
Tháng Ba về, em có nhớ chăng? Hoa Gạo rực triền đê, cháy bừng bao kỷ niệm. Con sông quê, dải lụa mềm, uốn lượn. Cây Gạo quê mình, nhân chứng những lứa đôi....
Chiều lạ lắm, tàn đông chừng đi vắng Xưa ấm nồng như bếp lửa mới nhen Ánh mắt mình sóng sánh rót lời men Em chếnh choáng giữa ngập tràn sắc tím....
Trút bỏ ưu phiền, nấn ná thiệt hơn Ta gọi nhau tìm về với Biển Dẫu vẫn biết còn nhiều trăn trở Xin cứ lắng lòng cho một chút Hoa Niên....
Ðã thành thông lệ, tôi không nhớ rõ từ bao giờ, nhà tôi thường gói bánh vào sáng ba mươi. Sau bữa cúng tất niên, bố tôi xếp ba chồng gạch thay cho ông đầu rau rồi đặt thùng bánh chưng lên, chất củi gộc vào, lấy lửa từ cái đèn dầu trên bàn thờ châm bếp luộc bánh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!