- Sáng tác mới
Vạn vật, kể cả con người và những thứ liên quan đến con người vốn bất toàn, tựa như cái bát méo, bát mẻ vậy. Hiểu và chấp nhận thực tế ấy sẽ khiến ta không khó chịu với sự khiếm khuyết nữa....
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì...
Tháng tư ngọn gió cuối xuân vẫn còn vương chút lạnh Sợi mưa bay phất phơ giăng giăng cuối phố Tiếng lích rích chim sâu gọi bầy qua kẽ lá Bên thềm nhà cây bật nụ chồi xanh....
Mấy chục năm rồi vẫn không quên lếch thếch tuổi thơ mắt toét nhèm Inh ỏi đầu làng hồi trống dục bắn thằng địa chủ ở xóm trên** Thế rồi xa Nhuệ, xa Tiên Động Xa cái tuổi thơ thật hãi hùng...
Không có gì da diết Bằng tình yêu đơn phương Xác xơ tằm đến chết Quay quắt trong tơ vương Chỉ mong người ấy biết Trái tim khao khát gửi trao Người vờ như chẳng biết? Đời vô tình mất nhau......
Thôi mời xuân hãy vào đây Một em với một xuân này là đôi Rượu cay em rót ra rồi Nâng ly lên để tiễn trời gió mưa Cho ong bướm lại say sưa...
Chờ ca tuần núi tiếp theo lẳng nghe thao thiết sáo Mèo bản vui, Kê nghiêng báng súng lên đùi viết câu thơ gửi tặng người bạn thơ, Điệp trùng biên ải xa mờ...
Còn mãi trong tâm tưởng Thời học trò mộng mơ Tiếng ve và hoa phượng Chia ly và đợi chờ... Có thể bạn đã biết Cũng có người thì chưa Tôi xin được mạn phép Kể chuyện ve thực hư......
Gốc bàng cũ vươn cánh tay xương xẩu Đỏ mắt tìm mùa ký ức năm xưa, Đỏ lá chờ ào ạt những cơn mưa Giữa tiếng ve rực rỡ màu hoa Phượng…...
Thế giới chim ưng Có loài duy nhất Dám mổ đại bàng Đó chính là quạ! Quạ ta chễm chệ Trên lưng đại bàng Còn cắn cổ nó Vẻ rất ngang tàng......
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng....
Phải lòng tiếng sáo trai Mèo trốn cha tiên nữ thuận theo giáng trần Cổng trời Quản Bạ - Đồng Văn sáo chàng mở khóa đón nàng tiên sa Thiên đình lộ chuyện can qua tiên cô hạ giới quá ba thu rồi...
Ôi cái nóng có biết buồn không nhỉ Có biết thèm một biển mát bao la Có biết thương người miệt quê vất vả Có biết hờn mây rong ruổi nơi xa? Ôi cái nóng có biết thương mẹ cha Tóc trắng, lưng còng, bàn chân đi lật bật...
Có một tháng tư thật lạ Bâng khuâng, bối rối, ngập ngừng Vấn vương lá vàng xao xác Mùa thu lạc bước chân về Nắng như rót đầy mật ngọt Cho hồn không uống mà say...
Tôi viết sách, trời nhập tôi viết lách Bàn tay tôi vạch theo mạch chảy thần Ý trong sáng hồn dạt dào cảm xúc Đậu lòng người đồng cảm đã quen thân...
Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng Có nhà viên ngoại họ Vương Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung Hóa nhi thật có nỡ lòng Vương Quan là chữ nối dòng nho gia...
Tím đến thế là thủy chung hết độ Cứ hè lên lại bùng nở cho mình Nào ai biết cuộc đời bao câu đố Để trả lời lần cuối trước lặng thinh...
Tháng tư dịu dàng Hoa níu bàn tay Đường đi về chốn chân mây Gió xuân hây hẩy Hai người hôn nhau. Nụ hôn bay tới từng cao Chạm vào quá khứ...
Tháng tư bồng bột ngây ngô lạ Chợt nắng chợt mưa chẳng nhớ mùa Như cô gái đang thì mười bẩy Nũng nịu hờn ghen bối rối lòng Tháng tư vội vàng nông nổi lạ...
Tháng tư ơi phút giao mùa đã tới Sao dùng dằng đứng giữa thời gian Để tuyết rơi trắng đục loang trời Để bàng hoàng con tim ẩm ướt Anh lạc đường Tìm lối một mùa đông...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!