- Sáng tác mới
Cưỡi mây nắng dạo trưa hè Xếp hàng phượng đứng nghe ve thổi kèn Gió tung sắc đỏ bay lên chỉ còn lại áo nàng tiên*với cành Bằng lăng tím khoảng trời xanh...
Em đi phố nhỏ bỗng buồn tênh Nhặt cánh bằng lăng thấy chạnh lòng Miên man trống vắng nghe chiều xuống Gió thổi hồn tôi tới nơi nào Đêm về tôi thức với ngàn sao...
Lúa nếp vào cữ chín sữa hạt căng tròn xanh mướt. Mẹ cắt về một bó lúa xanh dùng đĩa cạo từ từ vào bông tuốt hạt. Sau đó mẹ cho thóc non vào nồi luộc chín. Hong khô rồi cho vào cối giã tay....
Em đi phố nhỏ bỗng buồn tênh Nhặt cánh bằng lăng thấy chạnh lòng Miên man trống vắng nghe chiều xuống Gió thổi hồn tôi tới nơi nào Đêm về tôi thức với ngàn sao...
Chiều nay tòa tạm nghỉ buộc - gỡ về chuẩn bị Để thứ Năm cãi nhau Tha hồ mà chí lý Mình lại thành thi sĩ Bảng lảng với hồn thơ Thu đã về nũng nịu Chả lẽ nào làm ngơ...
Ngày xuân trẩy hội chùa Hương. Ngược dòng suối Yến, con đường biếc xanh. Ta về bái Phật lòng thành. Khói nhang hư ảo, nhắc mình thiện tâm....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng....
Đón tháng Tư bằng cơn mưa đầu Hạ Xuân vẫn căng tròn ngực mười tám, đôi mươi Bằng lăng phố , mơn mởn thay sắc lá Trên cành non , lửa lựu thắp rạng ngời......
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Chào tháng Mười Hai bằng gió lạnh đầu Đông Cúc họa mi trắng tinh khôi phố nhỏ Nắng hanh hao, cây bàng nghiêng sắc đỏ Không gian trầm dìu dặt tiếng chim gù......
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Mùa thu mồ côi đi qua Sài Gòn Một ngàn năm trăm trẻ thơ không còn cha mẹ Những cơn mưa trắng trời đau xé Mây Sài Gòn bảng lảng ráng hoàng hôn...
Ngày xuân trẩy hội chùa Hương. Ngược dòng suối Yến, con đường biếc xanh. Ta về bái phật lòng thành. Khói nhang hư ảo, nhắc mình thiện tâm....
Em mang nhiều vu vơ Trong chiểu đông lãng đãng Màn sương chiểu bảng lảng Đường chiều hương cỏ may Giá lạnh ôm thân gầy Cho hàng xoan trụi lá...
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
Ngày em đi mùa thu dừng trước ngõ Anh bàng hoàng Chở nắng phủ đầy vai Ngày em đi Nỗi nhớ cứ nhân hai Mong em về Cho buồn còn một nửa...
Sao em làm mình dang dở Khi thương nỗi nhớ của tôi Bâng khuâng ráng chiều rực đỏ Đâu hay mây đã cuối ngày Sao em làm mình dang dở Khi nghe mưa hát bên đồi Dẫu dạt dào mà chốc lát Nắng lên khô khát kiệt cùng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!