- Sáng tác mới
Có một mùa hoa sữa Không ngạt ngào dâng hương Có một mùa gió đượm Quên đong đưa nắng đường… Những cặp mắt đau thương Cứ rưng nhòa bóng nước Ước gì lại thấy được Cá bơi đùa… như xưa!...
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Thủy hữu thất đức (tiếng Hàn 수유칠덕; tiếng Hán 水有七德 - thủy hữu thất đức). Ở đây, thủy - nước, hữu - có, thất - bảy, đức - đức tính. Thất đức là 7 cái đức tính, chứ không phải "thất đức" (失徳) là mất đi đạo đức....
Chữ “LỘC” trong văn hóa xưa: Vì sao người am hiểu chữ Thánh Hiền không coi trọng Lộc? Tôi thường không nói về những khối chữ ô vuông mà cha ông ngày xưa sử dụng là chữ Hán, chữ Nho mà muốn nói nó là chữ Thánh Hiền. Những con chữ này chuyên chở văn hóa, văn minh rất uyên bác, uyên thâm, uyên áo của......
Ta đã hiểu những gì cần hiểu có điều chi cấn cá nữa đâu Con đường tối dẫu có nhiều gai góc Vầng trăng ta vẫn tỏa sáng trên đầu Vầng trăng ấy theo ta từ thuở nhỏ...
Dù anh ít khi nói Mọi người đều cảm thông! Đôi khi anh mệt mỏi Với vị trí người chồng... Chị không may mất trí Chẳng nhớ trọn điều gì Lời nói và suy nghĩ...
Mẹ cha giờ chín tầng trời Chẳng nghe được tất cả lời khấn đâu Các con ở lại với nhau Trong nhà kim chỉ có đầu có đuôi. Anh em chín bỏ làm mười Cái danh, cái lợi nhất thời mà thôi...
Bạn bè đời cho ta Đâu họ hàng thân thuộc Muốn chơi với bạn được Nên tự thay đổi mình Anh em cha mẹ sinh Nhưng đất trời sinh tính...
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Bạn hãy dùng giọng nói Thể hiện lòng bao dung Bạn hãy dùng đôi tai Để tỏ lòng trắc ẩn Dùng đôi tay của mình Cho tấm lòng từ thiện Dùng tâm trí của bạn...
Tôi nhìn lại dấu chân mình trên cát Dấu chân tôi chồng lên dấu chân người khác Vừa đi qua trên cát sớm mai này Trong những dấu chân kia Bao niềm hân hoan của những cặp đôi hạnh phúc?...
Ông là người thầy đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, thơ cần phải sử dụng nhuyễn ngôn từ, nhạc điệu, hình ảnh và phải có cảm xúc. Ông là người đã đưa tôi đến với trại viết thiếu nhi cách đây nhiều năm....
Những khi buồn tôi tìm về với biển Nhìn cánh buồm nâu xa khuất cuối chân trời Vẽ lại giấc mơ tuổi học trò lên cát Để thủy triều đêm đến cuốn trôi Những khi buồn tôi lại muốn ra khơi...
Bạn bè đời cho ta Đâu họ hàng thân thuộc Muốn chơi với bạn được Nên tự thay đổi mình Anh em cha mẹ sinh Nhưng đất trời sinh tính Bàn tay ngón dài ngắn...
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gàu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi...
Tháng Tư lần nữa sắp qua, Loa Kèn Trắng ơi, thương lạ! Bờ đầm, cánh vươn, hương tỏa, Long lanh đọng ánh trăng ngà. Không dựa giá cao kiêu hãnh, Chẳng vờ e ấp cúi đầu, Thân thẳng như măng từ đất,...
Chợt thấy em, anh ngỡ gặp ở đâu, Đôi mắt ấy và nét cười quen quá. Mà xa lạ, hoàn toàn xa lạ. Suốt đường về anh nhớ ngẩn ngơ. Có phải em - cô bé thủa xưa?...
Cuối ngày ngồi nhặt chữ chơi Chọn thời lựa thế dọc rồi lại ngang. Chữ Thiện tọa giữa địa đàng Chữ Chân đặt thẳng, chữ quàng xếp nghiêng. Chữ An cho đoạn vẹo xiên Cho vơi cay đắng, ưu phiền nơi nhau....
Tôi tin rằng ai từng đọc cuốn sách “Nghệ sĩ Tân Nhân và Xa Khơi” của nhiều tác giả” do nhà xuất bản văn học ấn hành năm 2017 sẽ đồng cảm cùng tôi trong những rung động thẩm mỹ cao đẹp về trái tim thắm đỏ, về những ước nguyện thiêng liêng “Tôi ca hát vì Người - Tổ quốc” và tình yêu đầy thương cảm......
Ấy là khi thành phố lên đèn Thềm trăng luênh loang ánh bạc Hương trăng ngọt ngào thơm mát Lấp loáng sao trời lung linh. Sau vòm cây là trong veo tiếng chim Là ô cửa bình yên tiếng cười thơ trẻ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!