- Sáng tác mới
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
“Ai ơi nâng bát cơm đầy Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”* Cơm này mưa nắng bao lần Công Người,ơn Đất thêm ân tình Trời...
Đừng vì hôm nay là thứ Sáu, Mà làm việc thí mạng, như xưa nay vẫn làm. Hãy thư thả nhấp tách cafe rồi hãy làm. Vì cả tuần Vì cả tháng Vì cả năm Vì một tương lai dài lâu....
Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới. Đỉnh cao của Triều đại nhà Đường thuộc thời kỳ giữa “Thịnh triều Trinh Quán” (Hoàng đế Đường Thái Tông) và “Thịnh triều Khai Nguyên” (Hoàng đế......
Mẹ kính yêu! Con nhớ mẹ nhiều Con gọi mẹ bao lần không nhớ nữa. Mỗi buổi chiều buông Con nhìn qua song cửa Mắt dõi tìm bóng dáng mẹ thân yêu. Con gửi lòng theo mỗi cánh chim chiều...
Đã lâu rồi từ thủa ấy người đi lối về quê không thấy dấu chân về Con sông quê bao lần thay màu nước Dáng hoa xưa vẫn biền biệt phương nào....
Mảnh Trăng dùng dằng nhớ sóng Bình minh hò hẹn con thuyền Đã biết bao lần cập bến Mang theo khát vọng bình yên Hoa trái từ chốn điền viên Theo người đi thơm sóng nước Thảnh thơi lá xuồng xuôi ngược...
Bao lần ngơ ngác nơi ngõ xưa Gắng tìm kỷ niệm của ngày qua chỉ thấy nắng tràn nơi ngõ vắng Vắng cả bóng mát bởi hàng tre. Ồn ào trưa hè những tiếng ve...
Đã bao lần về lại bến sông quê Kỷ niệm tuổi thơ lặng lẽ tìm về Mắt ngơ ngác tìm bãi bồi xưa ấy Thấy mênh mang một màu nước sóng xô....
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Tôi đi trong đêm mưa cả phố phường đẫm nước chỉ có lời hẹn em làm tôi không ướt được đêm chừng không nói được nên cứ đổ mưa nhiều em chừng như cũng thế nên chân còn bước theo...
Bao năm mình cùng học Bạn giờ phương trời nào Đời như căn phòng hẹp Không đủ niềm vui chung Có số phận thật không Bao lần tôi tự hỏi Người ta hằng mong đợi Vẫn vắng trên đường đời...
Thư tình xưa anh lặng lẽ trao em Chẳng vội xem vì em nào có biết Mải vui chơi em ép vào bìa sách Và vô tình theo năm tháng lãng quên. Vẫn hàng ngày trên lớp ngồi bên anh...
Bàn về những bài báo và những nhận định mà nhiều người thường khẳng định với sự tự tin dường như nhìn thấy sẵn tương lai ở đó... Chưa bao giờ mình ngừng nghi ngờ bản thân....
Em hát về anh, bài ca người lính Sóng biển xanh ngút mắt phía chân trời Em hát về anh với những chuyến xa khơi Nơi đảo xa đang canh giữ biển trời Biển cùng anh và nỗi nhớ chơi vơi...
Đã bao lần tìm anh trong đêm trắng Mùa hạ về, em lại thấy bơ vơ Trong tâm tư em luôn mãi đợi chờ Chắc có lẽ, con tim mình lạc lối...
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gàu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi...
Chợt thấy em, anh ngỡ gặp ở đâu, Đôi mắt ấy và nét cười quen quá. Mà xa lạ, hoàn toàn xa lạ. Suốt đường về anh nhớ ngẩn ngơ. Có phải em - cô bé thủa xưa?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!