- Sáng tác mới
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Chuyện kể rằng: Sau khi lên ngôi, Nguyễn Phúc Ánh là vua Gia Long đã ban thưởng công lao cho cận thần. Ngài dành ưu đãi nhất cho một tướng vào sinh ra tử với mình. Cho anh ta yêu cầu bất cứ sở ước gì. Vị ấy nói: “Tâu Hoàng Thượng, hạ thần chỉ xin chữ Phúc thôi!”...
Tôi đã đến Sa Pa một vài lần. Lần này, trong một phút “không tự mình quyết được”, tôi theo chân các nam thanh nữ tú của Xóm Chém Gió trở lại Sa Pa, với ý định sẽ lên đỉnh Fansipan nơi mà tôi chưa từng được đặt chân tới. Chúng tôi rời Hà Nội...
Sáng nay đi ra trường Chợt gặp màu phượng đỏ Đã nghe bao nỗi nhớ Đàn học trò sắp xa Lặng lẽ ngắm màu hoa Thắm thiết bên cửa lớp Nhận ra trong ánh mắt...
Em trở về nơi ấy bình yên Về với xứ Hàn trời cao mây trắng Trời Sài Gòn chiều nay không nắng Vài giọt mưa đủ ướt tóc đôi mình Thời gian trôi như cơn gió vô tình Cuốn những giấc mơ trôi về miền ký ức...
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Khi người ta vừa thắng xong, người ta hay tin là mình sẽ thắng tiếp. Mọi kịch bản dù có chuẩn như thế nào thì vẫn có cơn tham vọng trong lòng dâng lên, thì thầm vào tai như một con quỷ,...
Gửi cho em một chút buồn để nhớ Một chút vui, cho khắc khoải ngóng chờ Một nụ cười để đêm đêm thao thức Một ánh nhìn cho em khỏi phải quên...
VẬN là vần của âm thanh, âm nhạc; là phong thái dáng dấp trang nhã theo quy luật của cái Đẹp. Nhìn vào Vận có thể thấy linh hồn của sự vật: "Người Thơ phong vận như thơ ấy "(Xuân đầu tiên, Hàn Mặc Tử). Kiều của Nguyễn Du thấy Đạm Tiên trong mơ:...
Cả một nền văn hóa Việt Nam 4000 năm lịch sử hoặc xa hơn là văn hóa 5000 năm của vùng đất Thần Châu Hoa Hạ Trung Hoa đều rất tin vào Thần, vào Phật, vào Tiên... Tách nền tảng chung của Văn Hóa Thần Truyền ở vùng Đông Á ấy thành những đặc sản của từng dân tộc e rằng nhiều lúc chúng ta sẽ bỏ đi những......
Ngày hội Sách và Văn hoá đọc lần thứ 2 đã và đang diễn ra sôi nổi trên mọi miền đất nước. Đây là luồng gió mới thổi lên không khí đọc và chia sẻ những cảm nhận, những thông tin về sách, gửi tặng sách cho các thư viện trường học, việc từ khá lâu đã nhiều phần trầm lắng....
Hành trình trăm năm, Chỉ trong nháy mắt. vật vã luân hồi, Ngàn năm bóng én đưa thoi… Vạn năm ta đợi, Triệu năm vẫn chờ. Bao nhiêu gương mặt người, Cứ quen rồi lạ. Ngã bảy ngã ba,...
Những người hiểu ý nghĩa việc làm của Phạm Hữu Hiến thường gọi anh bằng cái tên trân trọng “Người đánh thức hồn thời gian”. Là người con xứ Huế nhưng lớn lên gắn bó với Bình Phước - mảnh đất xa xôi nơi miền Đông bạt ngàn nắng gió, Phạm Hữu Hiến đã yêu say mê mảnh đất ẩn chứa trong lòng biết bao dấu......
Sư ơi! Đóa hoa kia Tự biết nở, rồi tàn Mà sao nỗi nhớ trong con Cứ còn hoài không dứt Hãy xem này, ngốc ạ Chẳng trách họ nói con Còn chẳng bằng một đóa hoa...
Ngày xưa, có một bầy yêu tinh tập hợp lại với nhau để lên kế hoạch làm hại con người. Một con yêu tinh lên tiếng: “Chúng ta nên giấu cái gì quý giá của con người. Nhưng mà cái đó là cái gì?”...
Mình đã từng nằm trên giường, Nhìn thạch sùng bò từng đàn trên trần nhà câm lặng Tường trắng và mắt mình cũng xanh xao bạc trắng Những lớp sóng đau cuồn cuộn nổi lên...
Núi ơi! Cho mưa dựa đầu vào vai núi Mưa vừa thoát khỏi vùng mây lạnh, tối Nên chỉ mong chờ một bờ vai êm. Mưa không biết rằng núi rất an nhiên...
Đường trần đôi ngả vô tình Luân hồi mấy độ, bóng hình nhạt phai Biết rằng là để ngày mai Chốn xưa bĩ cực thái lai cùng về.......
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Em nhận ra anh khi tay nắm bàn tay Khi lời xưa ấm nồng câu huyền thoại Anh có biết tự tiếng lòng bỏng dại Cõi thiên thanh đang ngóng đợi ta về?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!