- Sáng tác mới
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Kể từ hôm vướng vào vụ trả nợ nghiệp với mấy bạn hàng xóm, mình không còn biết đến khái niệm thảnh thơi là gì. Đang yên đang lành, tự dưng nhìn đâu cũng thấy việc....
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ....
Ta làm ra tiền để phục vụ con người, nhưng nếu quá bám víu vào tiền thì con người sẽ là nô lệ của tiền. Áo là để gìn giữ thân thể nhưng nếu mặc áo đắt tiền quá thì ta lại phải gìn giữ cái áo đó. Người ta có nhà để sống nhưng nếu nhà xịn quá, trong nhà nhiều thứ đắt tiền quá thì con người lại trở......
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Trước có lần Trang Chu tôi nằm mộng thấy mình hóa bướm. Là con bướm vui vẻ. Tùy ý, vui vẻ bay lượn đó đây. Không hề biết mình là Trang Chu nữa. Rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình chẳng là Trang Chu đây sao....
Thiên tân vạn khổ (Tiếng Hàn: 천신만고 - Tiếng Hán: 千辛萬苦 ) ở đây, thiên - nghìn, tân - cay, vạn - vạn, khổ - đắng. Câu này nghĩa là "nghìn cay vạn đắng", hay như tiếng Việt vẫn nói là "trăm đắng ngàn cay"....
Bạn muốn nói gì với Tháng Tư không? Vừa qua Tháng Ba những ngày đói khát. Đã hết chưa? mỏi mòn mong qua hết, Khăn khó nỗi niềm khăn khó miếng ăn....
Samurai là người trọng tín, trọng thể diện, danh dự. Họ trách nhiệm và xả thân, sẵn sàng thí mạng để bảo vệ sự tín nhiệm và danh dự. Thế nên, họ mổ bụng nếu thấy cần bảo vệ những thứ đó. Cực đoan không?...
Ngày nhỏ, mỗi khi đi học về, tôi phụng phịu từ ngoài ngõ, cái tật bụng đói là mặt bí xị ra. Nhất là nhìn vào mâm cơm chỉ thấy trơ ra đĩa rau muống luộc với bát mắm cáy....
Đã từ lâu rồi khi Covid xảy ra, nhiều biến cố đến với mình. Nhiều tới độ mà lúc nào mình cũng cảm thấy như nó mới xảy ra. Chuyện của năm kia nghĩ như chuyện của năm ngoái. Chuyện đã qua mà vẫn ám ảnh như chuyện đang diễn ra....
Thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, rất nhiều cán bộ miền Nam tập kết ra Bắc học tập, chiến đấu. Họ ở lại ngoài Bắc sinh hoạt và làm việc và chờ cơ hội quay trở lại miền Nam....
Sách Đại Nam thống nhất chí ( thế kỷ 19) có chép phố Phúc Kiến bán đồng; sách Chuyến đi chơi Bắc Kỳ của Trương Vĩnh Ký năm 1870 cũng nói đến phố đó bàn đồ đồng, đồ sắt....
Cô giáo chủ nhiệm cấp hai mình từng bảo, ở đời chia buồn mới dễ, chia vui là khó con ạ, vì sự ghen tị khi người khác vui hơn, thành công hơn, giỏi hơn nó tự nhiên như cây gai đã mọc sẵn. Mình khi đó không để ý điều cô bảo cho lắm, trong đầu toàn công thức để mà còn thi cử....
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm...
Ngày xưa, có một bầy yêu tinh tập hợp lại với nhau để lên kế hoạch làm hại con người. Một con yêu tinh lên tiếng: “Chúng ta nên giấu cái gì quý giá của con người. Nhưng mà cái đó là cái gì?”...
Văn học nghệ thuật có quy luật riêng của nó. Quy luật thuộc về những tài năng đơn nhất. Bởi vậy, trước lịch sử xa dài, trước bao nhiêu quốc gia, dân tộc. Trước bao nhiêu biến thiên của cái Thời và Đời. Không thiếu gì những tháng năm đầy gió giông, xoáy lốc....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!