- Sáng tác mới
Những ngày anh ra biển Em ngọt hơn suối sông Cánh buồm anh trên sóng Thuyền trôi về nhớ mong Những ngày em ra biển Anh mặn như muối nồng...
Kể từ hôm vướng vào vụ trả nợ nghiệp với mấy bạn hàng xóm, mình không còn biết đến khái niệm thảnh thơi là gì. Đang yên đang lành, tự dưng nhìn đâu cũng thấy việc....
Chợt hôm nay gió về lạnh giá, Chợt hôm nay bỗng thấy nắng vàng. Nắng gió ơi đất rộng mênh mang, Không chứa nổi phải gửi trời xanh đấy, Chợt dâng lên nỗi niềm xao xuyến vậy,...
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa...
Hạnh phúc tìm ở nơi nào Miền trung, miền bắc hay vào miền nam? Hạnh phúc ở cõi xa xăm Đang ngồi đằng trước hay nằm ở bên? Hạnh phúc ngất ngưởng uy quyền...
Những khi buồn tôi tìm về với biển Nhìn cánh buồm nâu xa khuất cuối chân trời Vẽ lại giấc mơ tuổi học trò lên cát Để thủy triều đêm đến cuốn trôi Những khi buồn tôi lại muốn ra khơi...
Tim tím hoàng hôn phủ núi đồi Tím màu áo tím của em tôi Tím màu sim tím trong thương nhớ Tím cánh buồm xa lộng gió trời Xa xa mây phủ kín chân đồi...
Cầm Khúc Hạ yên, chắt lọc từ hơn 30 năm làm thơ của Nguyễn Thành Tuấn, tôi tự hỏi nếu ngay từ những ngày đầu làm thơ mà anh đã tự trang bị dầy dặn các kiến thức về lý luận phê bình văn học như mấy năm gần đây, thì thơ anh sẽ như thế nào?...
Biển nhiều nước thế Ta lại tìm sông Gặp nhau cửa bể Thuyền vào mênh mông Biển dung chứa hết Mọi ngọn mọi nguồn Ngàn đời mặn chát...
Em thấy mình có lỗi trước xuân xanh. Khi hạ về nồng nàn góc phố Mỗi độ xuân sang, vội nhìn qua khe cửa Giấc mơ xưa, hiện hữu ùa về. Thật giản đơn, em chỉ là cô bé vướng bùa mê....
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Ừ, thì mình biết mình còn trẻ , Nhắm mắt nghiền, chẳng muốn soi gương. Nghe vầng trán lăn sóng vỗ vô thường, Bao kiếp sóng bao kiếp người nông nổi.. Ừ, thì cứ biết mình còn trẻ, Ngọn tóc xanh, chân tóc bạc hết rồi....
Ôi cánh bướm sườn đê quê ngoại, Nắng xuân này… rực bãi phù sa, Cỏ non mướt và ngô xanh mướt, Không kìm lòng, trào nước mắt ta....
Ai Đã chở Những cánh buồm Tuổi thơ nhung nhớ của tôi Vào bến mộng mơ Một chiều thiếu nắng Ai Đã gom Những vần thơ sót lại. Của thời áo trắng với tình quê man mác....
Anh viết cho em từ Cao nguyên Tây Bắc, Sáng mờ sương, khăn mây quấn đỉnh đồi. Cái lạnh trên này là xa vắng em ơi, Mình anh trên đồi giữa bốn bề lộng gió....
Điện Biên đất sử huyền linh dập dìu sắc cóm giật mình chợ phiên , Mường Thanh cởi cúc tháng giêng Nậm Rốm mở khóa chập chiêng vòng xòe Ban rừng ngà ngọc sắc khoe...
Chiều đông! Vài chiếc lá đa rớt nhẹ trong gió chiều hiu hắt! Một cánh buồm nâu nhẹ lướt trên sông! Chiều Đông miền Bắc bầu trời u ám! Một người lữ khách đi dọc triền đê!...
Yêu ai Đừng yêu quá Quên hết người gần xa. Ghét ai Đừng ghét quá Nhớ làm sao đường về. Vui Bỏng hơn nắng hạ Nụ cười ai tái tê....
Em ơi, đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy là bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Năm cánh hồng rực rỡ Xuân về đang hé nở Thơm ngạt ngào hương bay...
sớm mai cậu bé đi ra bờ biển chân trời nước ở ngay trước mặt có một con thuyền nhỏ cánh buồm trắng tinh căng đầy hương gió con thuyền mang nó đi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!