- Sáng tác mới
Sinh ra để làm luật Mà còn thích làm thơ Khi cái đầu cần lạnh Trái tim lại ngẩn ngơ. Có phải là duyên nghiệp Trổ quả ở trần gian ? Mang cái danh “luật sĩ” Vẫn đa tình, đa đoan ?...
Mưa vẫn không ngừng rơi, Cứ trắng trời trắng phố, Gió đã thôi giận dữ, Bởi cây gần với nhau... Đèn hai hàng vẫn nở, Sáng vàng như lụa màu, Hẹn chờ nhau cuối phố, Để nghe mưa rì rầm ......
Giữa mùa thu, anh đã gặp em Cô giáo trẻ hiền như nhành hoa cúc Em mỉm cười bước vào lớp học Mang vào theo cả sắc nắng thu vàng. Sớm thu này, anh đã gặp em...
Em đem đến mùa Xuân Muôn màu hoa tươi thắm Mưa bay bay trong nắng Lộc tơ nở trắng ngần Có tiếng Hè yêu thân Phượng đỏ nghe em hát Hương sen bay ngào ngạt...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Tôi mê Cờ quốc tế và hiển nhiên tôi thần tượng ông Paul Morphy, người được coi là “Pê-lê của cờ vua”. Đáng buồn là đối thủ đã biến ông thành đối địch. Nó giết ông ngoài trận đấu bằng cách lẩn tránh và thóa mạ....
Đêm qua bị mất ngủ Cái đầu cứ ong ong Gặp ông LÝ của CÔNG Khuyên ngủ đi lão nhé? Cái xứ này nó thế Mất ngủ chả được gì Thức cũng chả làm chi...
Mẹ cố lách đám đông Vào cửa trong đón bé Chú công an đúng lẽ Phải bảo mẹ ra ngoài Nhưng chú lại nhìn hoài Có gì trong mắt mẹ...
Thì, đã bốn năm rồi gắn bó, Hết thay pin, thay sạc, rớt rơi, Có những lúc, nằm im một xó, Nó và mình, hai đứa, cứ à ơi! Cứ tưởng đã xa nhau, lần này là mãi mãi ... Chẳng nỡ cho, chẳng nỡ vứt, biết làm sao?...
Kho tàng văn học dân gian thông qua truyền miệng, đi qua các thời đại mà tạo nên những vỉa tầng địa chất của lịch sử văn hóa loài người. Đó là kho tàng phong phú, quý hiếm, cho ta nhận biết được một cách chân thực những gì nhân loại đã đi qua, đã tạo dựng....
Hầu như những người không hề quan tâm tới chữ Thánh Hiền khi nhìn hai nét vẽ của chữ NHÂN ai cũng nhận diện ra nó. Còn nhớ, ngày xưa học trường làng, gắn với những buổi mò cua bắt ốc,...
Giang cánh tung bay một thời, Đến nay nằm co ôm gối. “Giấc điệp” qua rồi có phải, Giấc người bao giờ mới qua? Giận mình chẳng mê, chẳng tỉnh,...
Chợt thấy em, anh ngỡ gặp ở đâu, Đôi mắt ấy và nét cười quen quá. Mà xa lạ, hoàn toàn xa lạ. Suốt đường về anh nhớ ngẩn ngơ. Có phải em - cô bé thủa xưa?...
Ngày tiễn con mẹ chẳng dám hôn Sợ mềm lòng khi con còn thơ dại Mẹ cho con tự mở trang thời đại Mà từ xưa mẹ chưa có bao giờ Có phải chăng mẹ chỉ có trong mơ Một cuộc sống bây giờ con đang sống...
Cấp nạn chi bằng (tiếng Hàn: 급난지붕 tiếng Hán: 急難之朋 ). Ở đây: Cấp - Gấp, Nạn - Khó khăn, Chi - Của, Bằng - Bạn. Nghĩa đen là Bạn lúc khó khăn, nguy cấp....
Danh xưng "Quốc tổ" vẫn bị đặt lẫn lộn, lúc thì đặt cho Hùng Vương, lúc thì cho Lạc Long Quân. Nếu ta coi vua Hùng là Quốc tổ thì phụ thân của cụ ấy là Lạc Long Quân (Sùng Lãm), ông nội của cụ ấy là Kinh Dương Vương (Lộc Tục), cụ nội của cụ ấy là Đế Minh… ta sẽ gọi là gì?...
Anh kẻ sống vươn lên từ cõi chết Em chớ nên đùa cho đỏ máu tim đen Có phải chăng khi anh trộm nhớ em Là những lúc hồ ly giở trò ma mị....
Khi Thượng đế sáng tạo Nên người nữ đầu tiên Đến chiều muộn thứ Sáu Ngài vẫn thấy chưa yên... Thiên thần đến và hỏi: "Tại sao Ngài lại dành Quá nhiều thời gian quý Riêng cho một thân hình?"...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!