- Sáng tác mới
Đôi khi điều tốt nhất Có thể làm đó là: Bạn mím chặt cái miệng Và mở tròn mắt ra Thường thì mọi sự thật Sau cùng mới lộ ra......
Mẹ không phải hoàn hảo Cũng mắc lỗi khá nhiều Còn quên nhiều thứ nữa Ngọt ngào cũng chẳng dư Và có những ngày mẹ Còn nóng giận phát điên...
Bí quyết của hạnh phúc là bằng lòng với những gì mình có. Trước khi lên giường mỗi đêm Tha thứ ai đó, cho thêm nhẹ lòng...
Hạnh phúc ngọt ngào Hạnh phúc đắng cay Thứ hạnh phúc Chắt ra từ nước mắt Nên giọt nào Cũng lọc trong văn vắt Xót đến tê lòng Chát tái cả bàn tay...
Trên đời này, kẻ nào biết thương yêu bản thân mình, mới biết thương yêu những người ruột thịt thân thích. Biết yêu thương người ruột thịt thân thích, mới biết thương yêu bạn bè, đồng loại....
Gió bấc là chồng mùa đông Gió mà không lạnh thì không ra chồng? Gió bão có vợ hay không Gió gào, gió thét, gió lồng lộn xoay? Mưa bỏ chồng được mấy ngày Từ tháng năm đến hôm nay chưa ngừng?...
Bây giờ đang là giữa tháng ba âm lịch, thương cái rét nàng Bân đợt hai mà cũng chỉ đủ lạnh cho người mặc chiếc áo dài tay chứ không cần mặc đến chiếc áo len nàng miệt mài đan vắt ngang từ mùa đông sang mùa hạ....
Tôi trở về Đỏ mắt những mùa thi Đầy vơi úa vàng cỏ dại Hợp âm vỡ Khúc tráng ca ngày hạ Dâng dâng Trở về tôi...
Bàn về nhân tướng, có tâm tướng và mạo tướng. Mạo tướng, còn gọi là hình tướng. Là cái tướng bề ngoài, thể hiện ra thân hình,...
Già tham giàu chi nữa? Bằng lòng với mình thôi Người thân nếu thiếu thốn Thì nên giúp đỡ người ... Bạn bè là thiện chí Không phân biệt giàu sang Tạm vay mượn lúc bí...
Cuối tuần, ở nhà quét dọn nhà cửa, lau chùi một hồi mới nhận ra, dường như mọi ngóc ngách đều có bụi.Thế nên, tôi vừa lau nhà, vừa cằn nhằn:...
Những ban mai yên ả. Ta dựa lòng vào hoa. Chợt thấy mình thật lạ. Tuổi cứ già hồn nhiên. Trong hoa như có biển. Tím một chiều nhớ mong....
Mười tuổi, tuy còn nhỏ Đỡ vòi vĩnh, khóc nhè Đúng, sai dần phân biệt Mầm tính cách đã khoe Tuổi của những năng khiếu Bẩm sinh dễ lộ ra Biết quan tâm đúng lúc Tài năng sẽ thăng hoa!...
Chỉ yêu thơ, không dám làm nhà thơ! Mà khổ sở, là gì so với họ? Không mài sắt nên kim, chẳng qua trường này nọ Mà gạn đục, thơi trong , chắt lọc tìm từ......
Mỗi lần thầm nhắc Khau Vai Hình như trong nỗi niềm ai cũng từng. Tiếng khèn vấp đá ngập ngừng Cuộc tình nào phủ xanh rừng, rừng ơi?...
Trong đời người, điều quan trọng không phải là tốc độ, mà là định hướng. Phương hướng mà ta đang miệt mài đi tới, nếu nơi đó không đúng là nơi ta muốn đến, thế chẳng phải đáng tiếc lắm sao....
Mọi sự, lớn thì như chiến tranh, nhỏ thì như cái mụn trên mặt, chúng phát sinh hay mất đi đều có nguyên do. Không có cái gì tự nó sinh ra, tự nó mất đi cả....
Sống riết rồi ngộ ra rằng thì là mà Nắm giữ nhiều thì bàn tay sẽ mỏi Bê xách nhiều thì cánh tay sẽ đau Đội nhiều thì cổ cũng sẽ mỏi...
Anh từ đâu anh đến Anh đến đây làm gì Về đâu cùng em nhỉ Anh đến từ kiếp trước Anh đến để yêu em Rồi tan thành bọt nước...
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ có một gia đình bá hộ nổi tiếng giàu có nhất vùng. Người người nể phục, nhà cao cửa rộng, đồng ruộng thì mênh mông bát ngát,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!