- Sáng tác mới
Bỗng dưng Mỵ lắm chuyện. Việc gì Mỵ cũng xía vô, hết ý kiến rồi lại suy đoán, lại buồn phiền. Cứ như thể Mỵ đang muốn quản cả thế giới, vơ “chuyện của người ta” vào, để rồi lo toan, để mà giãi bày. Cái “bỗng dưng” của Mỵ thực ra là có nguyên cớ. Đó là Mỵ bị vướng vào nỗi niềm tâm sự của mấy đứa em....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán, Việt: 구밀복검(口蜜腹劍 - khẩu mật phúc kiếm). Ở đây, khẩu - miệng, tâm - trong lòng, mật - ngọt, kiếm - gươm. Câu này có nghĩa là miệng nói ngọt ngào, bụng chứa toàn đao kiếm (입에는 꿀을 바르고 뱃속에는 칼을 품고 있다)....
Có một lần đọc trên mạng, tôi thấy có một bài viết rất hay nói về sự tỏa sáng của tâm hồn con người. Tác giả bài viết cho rằng xã hội loài người chúng ta thực sự là một thùng thuốc nhuộm. Mỗi chúng ta khi sinh ra đều có một tâm hồn thuần khiết, trong veo như giọt sương mai. Tâm hồn ấy sáng lấp lánh......
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Bị gai gì đâm cũng đau, thậm chí làm chảy máu. Gai của người cũng vậy. Gai mọc từ miệng là lời nói gây tổn thương, gai mọc từ thân là hành vi bạo lực, gai mọc từ tâm thì làm tổn thương bằng thái độ....
Nhà Phật giảng rằng cõi người là cõi tạm. Trong cõi tạm ấy, ai biết được đâu là giả, là tạm, đâu là thực, là chân. Mà xem ra cuộc sống ở cõi tạm này không đơn giản. Cuộc ghé chơi tưởng chỉ là thoáng chốc, vậy mà đã cả ngàn năm trôi qua rồi....
Trên thế giới này, người giàu có nhất, thường là người vấp ngã nhiều nhất. Người có thể thành công là người mỗi lần vấp ngã, không chỉ có thể đứng dậy, mà vẫn có thể kiên trì tiếp tục bước đi....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 사생취의 (捨生取義 - xả sinh thủ nghĩa). Ở đây, xả - bỏ, sinh - sinh mệnh, thủ - giữ lấy, nghĩa - nghĩa khí. Câu này có nghĩa là vứt bỏ, hy sinh tính mạng vì đại nghĩa....
Cũng mười sáu tuổi, chị có vẻ lớn sớm hơn tôi, người dỏng cao, thân hình chị phát triển cân đối, phổng phao, đầy đặn và tròn lẳn là nét đầu tiên ai nhìn thấy dù thoáng qua đều đưa ra nhận xét về chị như vậy....
Yêu thương và trân trọng nhưng buộc phải giết những người anh em của mình phải chăng đó chính là bi kịch của chúng ta, của cái thế giới đang dần trở nên bại hoại “trong thời đại chúng ta”? Cái thời đại mạt thế vì ích kỷ cùng cực mà máu lửa, chiến tranh, mưu mô ác độc và bẩn thỉu...
Có người vẽ tranh theo họa pháp của họa sĩ nổi tiếng, sau đó viết cả chữ ký của họa sĩ đó rồi bán cho phòng trưng bày tranh. Người đó nói bức tranh đó là tác phẩm của họa sĩ nổi tiếng đó và ai cũng tin lời người đó....
Người Nhật có một lý lẽ sống rất hay. Đó là Sá tịch, hay còn gọi là Wabi - sabi (わび・さび, 侘・寂), tức là Thô -Tịch, triết lý về việc đề cao sự không hoàn mỹ, tìm thú vui và sự an nhiên trong tình trạng không hoàn hảo, là khái niệm về sự bất đối xứng, sự thô ráp, sự lược giản hoá, sự cần kiệm, sự khắc......
Khi xin chữ Tâm, hẳn là bởi ta muốn bồi đắp cho tâm của ta được đầy đặn hơn. Nhưng đầy đặn như thế nào, bằng cái gì thì ta lại ít nghĩ đến. Nếu Tâm của Bạn là một cái bình thì Bạn đang chứa gì trong đó? Cái đang chứa đựng đó là do Bạn chọn, hay chỉ để tùy mặc ngẫu nhiên?...
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Ngày nào cũng vậy Sau buổi học tan Các bạn gió chạy ùa vào thôn xóm Có bạn gió nghịch Ngồi trên tàu lá chuối đong đưa Có bạn đẩy cái diều lên cao tít Có bạn chúm môi tha chiếc lông gà Đem đi đâu mất...
Đêm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một trong những người thầy đáng kính của mình. Đó là thầy Phan Xuân Hạn, người Nghệ Tĩnh. Rất tiếc, tôi không biết địa chỉ cụ thể của thầy và bây giờ thầy sống ra sao....
Khi động nhắc đến cô đơn, chẳng hiểu sao lại thấy chùng xuống, thấy buồn buồn. Đối với kẻ yêu nhau, trong nhiều câu thì câu "thôi, ta chia tay từ đây" có lẽ sẽ là câu khiến người ta buồn nhất. Cũng vậy, câu "tôi cô đơn quá" có lẽ cũng là câu buồn thảm nhất trong những câu mà con......
Những bậc trí giả thường nói rằng: “Đời là bể khổ”, con người dù là ai cũng đều không thoát khỏi cái “khổ” này. Kỳ thực, nếu thay đổi cách nhìn, sẽ thấy rằng nó lại là thứ nguyên liệu tốt để tôi luyện ra một con người trưởng thành....
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Theo quan điểm Phật giáo (Bắc tông) và tín ngưỡng thần linh của người Á Đông, một người sau khi chết CÓ THỂ LẬP TỨC tái sanh (vào Phật quốc, hay Thiên giới đối với người tạo nghiệp cực thiện; hay vào địa ngục đối với người tạo nghiệp cực ác) hoặc trải qua giai đoạn thân trung ấm từ 1 đến 49 ngày rồi......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!