- Sáng tác mới
Tình bạn như thể cầu vồng Kết nối hai trái tim hồng bên nhau Sẻ chia đủ bảy sắc màu Yêu thương, hạnh phúc, buồn đau, tâm tình...
Giật mình núi vắng rừng thưa Lẻ tiếng báo nắng, chẵn mưa: tắc kè. Noọng ơi, mang nhớ ô che Lù cở kẻo héo trái me về mường, Tắc kè hoa cũng kỳ nhông...
Buồn phương Nam con cá bơi cá lội Đám lục bình trôi tím những dòng kinh Buồn phương Nam buồn cơn gió thổi Em lấy chồng xa, anh nhậu anh quên...
Người như chiều nắng quái Giữa một ngày bão giông Bão tan rồi nắng mãi Tinh nghịch đùa với mây Bên nhau từ ngày ấy Lá rụng đã bao mùa Mà sao ta vẫn thấy...
Sống mãi tới lúc phải già Nhiều khi tính khí người ta thất thường Bệnh tật mang đến tận giường Xương khớp như mượn, răng thường lung lay...
Cúi đầu ân tạ dòng sông Nay xin trở lại cánh đồng bình yên Đợi khi chiều xuống, trăng lên Ngây ngô với giọt sương đêm dại khờ....
Chẳng có gì để ngạc nhiên hơn Mưa làm ướt những lời chưa kịp nói Anh đáng trách như cơn mưa ấy Chút vô tình làm giá rét thơ em. Sét phũ phàng xé nát bình yên Chớp không thôi những điều hăm doạ,...
Mong mưa ước nguyện thành tâm Chẳng cơn cớ chợt Trời sầm sập mưa, Nhà tôi cánh cửa khép hờ Loay hoay chuyển chậu hoa chờ mưa rơi...
Tháng Sáu vẫn nồng nàn thế Phượng tô sắc thắm lưng trời Sen buông làn hương đồng nội Nâng cánh diều lên chơi vơi. Tháng Sáu vẫn ngọt ngào thế Trái Vải hồng trên môi em...
Trên đời vạn vật của chung Thành riêng bởi một người dùng mà thôi Một người riêng với một người Hai người có thể nên đôi vợ chồng...
Mẹ ơi, con lại viết thơ thôi, Vì như thế còn ích hơn ngồi khóc, Những nỗi đam mê, những niềm day dứt, Lặng theo cơn lũ qua mùa. Giá mà ngày con mới tập đi,...
Hình như cái tên con người nhiều lúc đã mặc định cho họ một thế giới, một tính cách khó nhầm lẫn. Mình cứ tủm tỉm hoài với cái tên ấy: Trần Huyền Tâm. Phải chăng Tâm có dây mơ rễ má gì với quan Tư Đồ cùng họ nhà mình là Trần Nguyên Đán?...
Mẹ ơi! Mẹ đang ở đâu Hay còn đi cấy đồng sâu chưa về? Đứng chờ lún lệch đầu hè Trời sâm sẩm tối mẹ về kịp chăng?...
Người như chiều nắng quái Giữa một ngày bão giông Bão tan rồi nắng mãi Tinh nghịch đùa với mây Bên nhau từ ngày ấy Lá rụng đã bao mùa...
Trên đời vạn vật của chung Thành riêng bởi một người dùng mà thôi Một người riêng với một người Hai người có thể nên đôi vợ chồng...
Em ạ ngày xưa vua nước Sắc Có một nàng công chúa gọi Lung linh Nàng đẹp như sao trên đỉnh núi và diễm kiều hơn cả tiên nữ giáng trần....
Mẹ ơi! Mẹ đang ở đâu Hay còn đi cấy đồng sâu chưa về? Đứng chờ lún lệch đầu hè Trời sâm sẩm tối mẹ về kịp chăng?...
Tháng Sáu vẫn nồng nàn thế Phượng tô sắc thắm lưng trời Sen buông làn hương đồng nội Nâng cánh diều lên chơi vơi. Tháng Sáu vẫn ngọt ngào thế Trái Vải hồng trên môi em Mận, Đào hây hây má thắm...
Vào hè chùm vải thắp hương Tiếng chim Tu hú dọn vườn bãi sông Nắng oi phố xá kẹt dòng Cởi bớt cúc ngực phập phồng cô-vi Nắng phềnh chợt đám mưa quê Niềm vui sặc nước lời thề khô cong...
Ai giận hờn ai mà sóng mắt ướt nhàu Trong xanh ấy, giờ sầm sì sũng nước Mây vần vũ xé mình trong ánh chớp Gió gầm gào vật vã trút hờn ghen....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!