- Sáng tác mới
Antoine de Saint-Exupery có câu rằng: "A rock pile ceases to be a rock pile the moment a single man contemplates it, bearing within him the image of a cathedral"....
Quả trứng nứt ra Không còn quả trứng Không còn quả trứng để có con gà Em đã nói lời để không còn im lặng Im lặng...
Lá thư này anh viết gửi quê hương Mà ba mươi năm nằm dưới lòng Thành cổ Dòng Thạch Hãn vỗ về anh ngủ Như lời mẹ ơi à… ru anh thuở nằm nôi...
Có một mùa hè rực rỡ sắc hoa Nắng chói chang và trời xanh thăm thẳm Đã qua rồi những ngày mưa ảm đạm Dịch bệnh còn nên chẳng thể đi đâu...
Bố mẹ tôi là xã viên hợp tác xã nông nghiệp lại đông con (tôi có 6 anh em) nên gia đình tôi vốn nghèo. Trong làng thường các gia đình chỉ cho con đi học hết cấp hai rồi ở nhà đi làm công điểm, chỉ có một số ít cho con đi học cấp ba....
Thầy Lễ tiễn cô sinh viên ra cửa và nói: - Thôi, thế nhé, em gắng sửa chữa bản thảo một lần nữa, nộp lại cho tôi vào tuần sau. Tôi sẽ xem lại lần cuối cùng trước khi em viết thành bản sạch....
Tôi mê hát bội từ khi 5 tuổi. Tôi thường theo ba tôi đi tập hát tuồng hàng đêm. Một số đứa trẻ cùng tuổi tôi khi xem tuồng thì sợ phát khiếp vì những khuôn mặt được vẽ đen sì hay trắng đen hoặc đỏ lè. Tiếng chầu thùng thùng dội lên nghe tức cả ngực,...
Ở phương Tây, nam nữ yêu nhau có thể hôn nhau ở bất cứ đâu mà họ muốn. Ở Việt Nam thì không như vậy. Họ hôn nhau, trao cho nhau tình cảm yêu đương ở một không gian riêng, thầm kín, tế nhị chứ không phải tự nhiên như người phương Tây....
Đông về, se sẽ và chầm chậm nhưng đủ ngấm vào hồn người những lắng sâu, đủ để người ta nhớ lại những mùa đông đã xa lắm, những mùa đông chỉ còn trong hoài niệm…...
Nom xấc xược? Nom lù rù? Nhìn kênh kiệu hống hách? Nhưng thực ra, khi đi bộ với tư thế chắp tay ra sau, cơ thể ta sẽ được điều chỉnh về tư thế ổn nhất. Trước hết, với tư thế đó, mắt ta nhìn cao hơn, xa hơn, quan sát mọi thứ xung quanh rõ hơn....
Trời vào đông se se lạnh heo may Giữa không trung bay xoay tròn chiếc lá Như nhớ thu lửng lơ bay rất lạ Vẻ luyến lưu một thủa gắn cội cành....
Xin gửi lại nơi này những tháng năm qua Với tất cả sự bắt đầu và tiếp nối Bao buồn vui, yêu thương trông đợi Trăn trở, đam mê đều cháy hết mình....
Cầm lên được thì cũng buông xuống được Tôi từng nghe người nói bao lần Cầm lên dễ nhưng buông thì rất khó Đã biết cầm thì phải biết buông thôi!...
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Ngủ đi con trái đất tròn Bay trong vũ trụ mai còn vẹn nguyên Thức chi cái nợ cái duyên Thức đi biển cả con thuyền mong manh...
Chẳng thơ mộng chút nào từ cái tên, hoa mào gà vẫn đi vào tâm hồn bao đứa học trò nông thôn giống như tôi. Nó gắn với bao kỉ niệm của một thời. Cái thời nghèo đói triền miên bên cha mẹ và mỗi ngày đến lớp cùng thầy cô....
Biển mênh mông, cớ vì sao biển mặn Vì duyên gì Ta đến nơi đây? Nắng vẫn thế, gió vẫn thế Biển xanh vẫn mặn mòi Ta vì cớ gì ở lại nơi đây...
Đọc mấy bài tiếng Hàn thấy có từ "태수", chữ Hán là 太守. Tra từ điển thấy ghi đại ý đó là một chức quan địa phương của Trung quốc xưa. Sau khi thống nhất, nhà thời Tần (秦) đã bỏ chế độ phong kiến...
Buổi sáng của một ngày tháng 11, nắng vẫn vàng nhạt và cái lạnh chỉ vừa se se, dìu dịu, mênh mang ... Tôi lại nhớ ngày xưa, khi tôi còn là một đứa học trò nhỏ ở thôn quê, vào cái thời mà cha mẹ nhiều khi còn muốn con bỏ học để đỡ đần việc đồng áng....
A lúi, nhớ ơi em tắm tiên Trắng hơn cả trắng gái xứ Chiêm Anh cứ tự nhiên xem em tắm Thỏa sức mắt trai ngắm ngực trần...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!