- Sáng tác mới
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Ta không làm được “Bạn đời” Thì ta làm “Bạn Đường” rồi chia xa Tại Trời, đâu phải tại ta Tại cây lỡ vụ, tại hoa lệch mùa Tại con tạo hóa thích đùa Lấy cay dắng, lấy chát chua làm Đời...
Tôi về thăm lại quê nhà, Nắng trưa rót mật, vườn cà nở hoa. Tôi về thấy lại ngày qua, Khế chua vừa chín, bìm xòa tím sân Tiếng chuông văng vẳng xa gần...
Đêm khuya thơ đề vạt áo Hội Lim vừa mới bắt đầu Người ơi xin đừng có vội Hát lời giã bạn hắt hiu....
Trăng tròn, hay khuyết do tâm người Trăng mờ, hay sáng bởi lòng thôi Trăng đó vẫn tròn và sáng thế Vẹn nguyên, an tịnh giữa mây trời....
Tươi cái mất, héo cái còn/Tôi đem nén những nỗi buồn làm dưa,/Tưởng vừa chớm đến độ chua/Lại ra vị đắng chẳng ngờ vì đâu?...
Mùa thu đang cuối vụ Mắt thu chưa cũ càng Ta dù không lỡ hẹn Sao vẫn chờ đông sang? Có nỗi nhớ hoang mang Chập chờn như mắc nợ...
Phật gia giảng rằng tất cả những người mà chúng ta gặp trên cõi đời này đều có duyên nợ từ kiếp trước. Kiếp này gặp được nhau đã là khó, nắm tay nhau để đi hết cuộc đời cho trọn nghĩa vẹn tình lại càng khó hơn. Vậy nên người xưa khuyên sống ở đời phải biết trân quý tình nghĩa; nếu như kiếp này duyên......
Tích truyện Quan Âm Thị Kính được lưu truyền phổ biến trong dân gian Việt Nam từ xưa qua nghệ thuật hát chèo, quan họ, truyện thơ và văn xuôi. Mặc dù trong câu chuyện có nhắc đến vùng Cao Ly (Triều Tiên) nhưng căn cứ vào nội dung lời văn, tiếng thơ truyền lại, thì bối cảnh của câu chuyện Quan Âm Thị......
Đang là tháng Mười. Chất Thu đã mướt đẫm cỏ cây hoa lá đất trời. Dáng Thu đã đậm đầy mỗi bước chân đong đưa trên hè phố. Hương Thu đã lướt thoảng trong từng hơi thở. Đã thấy nắng Thu lung linh, rạng ngời trong mắt, gió Thu đùa vui với tóc, mưa Thu mướt mát trên những lối đi quanh co, những khóm hoa......
Đồng Tháp Mười – vùng đất thuộc miền Tây Nam Bộ, không chỉ có những cánh đồng lúa bát ngát mênh mông, những rừng tràm trải dài tới chân trời, những dòng kênh chở nặng phù sa… mà còn gợi nhớ, gợi thương với những loài hoa đặc trưng: hoa sen, với câu ca dao mà hầu như......
Vẫn chỉn chu gợi đến đôi bàn tay ân cần, tần tảo. Có thể không được sắp đặt theo chủ đề, phong cách, như những món ăn chuẩn ở các nhà hàng sành điệu, nhưng nó gợi đến cả một góc vườn của bà, của mẹ....
Linh cảm. Em chỉ có thể nghĩ như vậy. Sáng nay em dậy sớm. Có chút gì bồn chồn không yên. Chạy ra mở cửa: Ùa vào em một trời đầy nắng! Giống như một khối mầu, chảy lênh láng từ bầu trời xuống mặt đất. Nó vừa đậm đà như có hương, có vị, vừa lung linh, như thoang thoảng đâu đây. Em xòe tay trong nắng:......
Chiều nay ngập ngừng chân bước Đếm từng chiếc lá khô rơi Lòng ai chưa lường hết được Những điều cứ ngỡ xa xôi....
Cây vừa trút lời xao xác lá, Thu hay là mùa cũ đang qua, Trời như dãi bao nhiêu lững thững Có con đường đi mãi, chẳng thể qua....
Nhà thơ – Thầy Chủ nhiệm Lớp Đào tạo bồi dưỡng Các em thiếu nhi có năng khiếu Sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình Khóa 1976 – 1985)...
Sinh tại Làng Lác, xã Mê Linh, Đông Hưng, Thái Bình. Tốt nghiệp Đại học Ngoại giao Hà Nội. Tham gia lớp Đào tạo bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức từ năm 1977-1981....
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Lan đứng tần ngần trước cổng trường. Một bạn, hai bạn…những đứa bạn cuối cùng, chậm trễ nhất đã vào trường. Cánh cổng từ từ đóng lại. Lan định kêu lên: “Chú ơi! Chờ cháu với”… nhưng lại thôi. Nó đứng một hồi lâu nữa. Tiếng trống trường vào tiết...
Tan vỡ trong tình yêu cũng đáng buồn nhưng tan vỡ hôn nhân thì thật đáng sợ. Người ta ra đi khỏi cuộc đời ai đó và hệ lụy của nó là không ít. Nhất là, sau cuộc hôn nhân là những đứa trẻ ra đời và những tổn thương không bù đắp nổi. Câu chuyện sau là một câu chuyện có thật, đã làm tôi rơi nước mắt......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!