- Sáng tác mới
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Bánh cáy Thái Bình thơm tận Mũi Cà mau Chuyến xe miền Tây trôi trong bát ngát Phía trước là bầu trời, phía trước là biển hát Đón chúng mình về trong khao khát yêu thương. Ngút ngát màu xanh những trảng đước kiên cường...
Đường vào Cảnh Mận thật xa Nhưng vì háo hức hoá ra lại gần Chúng mình ngày ấy yêu thân Hẹn ngày Tình Bạn quây quần bên nhau Nghi Xuân xanh ngát một màu...
Tôi đã đến Sa Pa một vài lần. Lần này, trong một phút “không tự mình quyết được”, tôi theo chân các nam thanh nữ tú của Xóm Chém Gió trở lại Sa Pa, với ý định sẽ lên đỉnh Fansipan nơi mà tôi chưa từng được đặt chân tới. Chúng tôi rời Hà Nội...
Kể từ hôm vướng vào vụ trả nợ nghiệp với mấy bạn hàng xóm, mình không còn biết đến khái niệm thảnh thơi là gì. Đang yên đang lành, tự dưng nhìn đâu cũng thấy việc....
Xa lắm rồi em ạ, Cái thời ấy chúng mình, Đáng yêu và đáng giận, Mà tháng ngày trôi nhanh. Cái thủa em mười bảy, Anh mới mười tám thôi,...
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ....
Ngày xưa nghèo nhưng cũng có cái sướng thật. Ví dụ như chuyện học hành ý. Mình học 5 năm cấp một, 4 năm cấp hai mới thấy có 1 lần phòng về dự giờ văn cô Quí hồi lớp 6,7 gì đấy. Cấp 3 không lần nào luôn....
Tiếng ve buông Vắt mình qua chùm phượng cháy Hè về… Bỏ lại ngày tháng say mê Miệt mài tựa viên phấn trắng Hiến mình nhuộm thắm điểm 10. Từ sân trường trong vắt nắng tươi...
Một quãng đời sẽ đi vào kỷ niệm Một mái nhà mãi nồng nàn thương nhớ Bốn năm trời biết mấy dấu yêu...! ...Mươì hai tuổi mình gặp nhau nơi ấy Những ánh mắt trong veo như hạt sương thức dậy Nhớ lại bây giờ vẫn thấy xôn xao!...
Ừ em giận anh gã mù đi ngược lối nhưng trong tim em vẫn đợi anh mà Anh gã khờ cứ dõi mắt xa xa... nào biết cách chăm cành hoa hé nụ ngốc quá nhỉ không biết tâm vũ trụ...
Rồi một ngày chúng mình sẽ xa nhau, Sinh, Lão, Bệnh rồi đến kỳ phải đến. Hàng tỷ năm rồi, Thuyền nào không rời bến? Có bao thuyền đã ngủ dưới đại dương?...
Em có về tìm lại dấu xưa D1 thân thương, một thời trẻ dại Một thời Me Xanh, một thời thân ái Bốn năm qua ta gửi lại nơi này! Em có nhớ về Ngày ấy, nơi đây Lớp chúng mình Bốn Mươi Sáu đứa...
Phương Thủy, thành viên khóa 1983-1986 của Nhóm Búp Trên Cành đang sinh sống tại nước Đức xa xôi. Ngày kết nối được liên lạc với Nhà Búp qua các em Nguyễn Diệu Liên, Nguyễn Thúy Hằng, Chu Xuân Giao là ngày các thành viên nhà Búp hân hoan...
Khi cầm tập thơ đầu tay của Lê Kim Phượng, ấn tượng của tôi là hơi ngợp bởi độ dày trăm bài, lại còn được gia cố thêm bằng cặp bìa cứng....
Nếu không tình cờ đọc được bài Mã thơ Bùi Việt Phương của PGS.TS Phùng Gia Thế trên Facebook, chắc tôi còn tiếp tục chịu thiệt thòi dài dài bởi không hiểu vì sao những bài thơ hay như thế mà không chịu đến với một người yêu thơ, “thuộc thơ bạn hơn cả thơ mình” như tôi....
Biết anh đã có vợ rồi Gặp anh trống ngực từng hồi xuống lên Nhủ lòng mình, cố mà quên Đêm không ngủ được tắt đèn tụng kinh Tình ơi, khốn khổ là tình Sao không ai khác mà mình, mình ơi...
Ta thật thà ngỡ hết mùa giá rét. Cất vội vàng chăn, đệm áo mùa đông. Mùa trở mặt ta thành ra rét mướt. Gió lạnh hả hê...tưởng khôn lắm...có sướng không?...
“Một lứa bên Giời” từ thủa Búp non xinh Duyên bút mực cho chúng mình gặp gỡ Câu thơ xưa bao vụng về, bỡ ngỡ Chỉ yêu thương còn mãi đến bây giờ....
Tôi muốn cùng em về đất quê Hoài niệm một thời đã xa xưa Một nong tằm chín ba nong kén Óng ánh mượt mà những áng tơ. Một thời vất vả đội nắng mưa Tay em màu nhựa chắc phai mờ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!