- Sáng tác mới
Núi gần mây trắng chòm chòm Non xa mây trắng vẫn còn vây quanh Gần xa mây trắng giăng thành Mây bay... Còn lại núi xanh giữa trời!...
Trăm hoa phổ quát Xuân sang mà hoa cải trộn thơm vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhu mì lặng lẽ nghiêng đồng hoa thôi, Ngượng ngùng nõn nghển lên trời...
Giở hồ sơ ra đọc Đầu óc cứ rối tinh Thôi rồi đành gấp lại Để lặng yên với mình Thử lướt vài trang web Rặt những chuyện tầm phào Quay về thơ với phú Lại thấy lòng chênh chao...
Đất phương Nam không có chút tái tê Của ngọn gió Đông kéo lê thê cái rét Nhớ thế áng mây chiều trời Bắc Một nếp sóng La giang dờn dợn bước ta về ......
Chẳng lẽ chốn dương trần chẳng còn gì là tình nặng ơn sâu...? giang rộng vòng tay đưa đón xác thân nhau chỉ u ám một sắc màu dục vọng Tim rỗng tuếch như toa xe còn trống...
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng....
Bất chợt, gió bấc về. Lá cây bàng trước cổng trường cấp ba Lê Hồng Phong Nam Định từ vàng chuyển màu đỏ sậm, lúc rời cành lá đã héo khô, cuộn lại lăn trên mặt đất khô rang xao xác....
Tết năm ấy, tôi học lớp bốn. Vào đúng lúc làng tôi mở hội vật, tôi nhận được một lời thách đấu. Chuyển lời thách đấu là cu Tèo. Cu Tèo bảo tôi: "Thằng Mẹo nó tức mày lắm....
...... Như thường lệ Chớm vào Xuân, con lại về thăm mẹ Một góc yêu thương xin trả hiếu cho Người Kề bên con mẹ gieo giống nụ cười...
Chồng lái xe cả chặng đường dài về quê mình, dù có thấy anh ấy lộ vẻ mệt mỏi thì cũng đừng cằn nhằn. Lời khen vốn có thể khiến cả cá voi nhảy lên vì vui, lời cằn nhằn, có khi, lúc về, sẽ làm cho cái xe ấy nhảy lên chồm chồm....
Hẹn nhau đua nở Xuân sang một riêng hoa cải trổ vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhận mình lấm láp nghiêng đồng hoa thôi...
Đầu thu nắng bên gió Giữa thu mây và mưa Chỉ cuối thu không có Mắt đen em nhìn anh Tình thu thôi nhung nhớ Thơ thu vò rối tơ duyên thu tàn duyên nợ Người mượn hồn bơ vơ...
Ở quê nhà em chơm chớm sang Đông Gió riu ríu mặt trời hồng say ngủ Mây nghênh ngang độc chiếm bầu vũ trụ Bụi mưa dầm hờn giận phủ màn đêm......
Ru hời ru hỡi hời ru Thu rời hoa cúc thầy u ta buồn Thu bay trên cánh chuồn chuồn Cánh chuồn đậu xuống nỗi buồn lá thu...
Tháng Sáu nỗi niềm đau đáu, Tháng Sáu hứa hẹn mong chờ, Tháng Sáu mốc son định ước, Tháng Sáu như một giấc mơ. Phải chăng giữa năm chợt thấy,...
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp Hoa Lan như sao nở tím khung trời Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm Lan như nghìn điệu váy xòe trong đêm Hội Xòe vui Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi...
Này là trăng, này là sao Mênh mông vũ trụ ùa vào tháng Ba Đất trời ngân khúc hoan ca Lung linh ánh nắng, ạt òa tiếng mưa...
Chuyển nhà Xộc xệch đống đồ cũ bỏ Thói quen xưa nhặt tấm gương, soi Chao ôi! Mắt, vết chân chim nứt xé cuối đuôi cằm chớm xệ, má bắt đầu ngoặc kép,...
Một người ăn mày đến trước một trang viên, gặp nữ chủ nhân để ăn xin. Người ăn mày này rất tội nghiệp, cánh tay bị cụt, tay áo trống trải đung đưa, người nào trông thấy cũng đều khẳng khái bố thí cho....
Thương nhớ phận đào ngày xuống gốc Dồn bao sinh lực hiến cho đời Thân đào héo quắt khô củi mục Mưa bụi phục sinh trắng cả trời...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!