- Sáng tác mới
Đọc hết cả ba chiều cuốn sách GIỌT NẮNG VÔ THƯỜNG một mạch trong đêm Trút bỏ lo toan trút bỏ ưu phiền trở thành khách trên thuyền CHÂN THIỆN NHẪN Ai đếm được bao nhiêu Sông Giận...
Bà mất mùa mưa bão Những cơn giông dầm dề Mưa thối trời ngập đất Mây xám dài lê thê Ngoài biển Đông siêu bão Dồn nước lên thượng nguồn Rừng hết cây trơ trọi Nước truy bức kiếp người ......
Chợ chiều sao vẫn đông Người mua chen kẻ bán Nắng dường như sắp vãn Chợ chiều sao vẫn đông. Chợ chiều nay rất đông Ai mua gì cũng có Ai mua gì cũng có Chợ chiều nay rất đông....
“Khúc Tâm du” là tập thơ thứ 4 của Trần Huyền Tâm được xuất bản trong ba năm gần đây. Tập thơ có 60 tác phẩm, gồm 21 bài thơ viết trong giai đoạn 1980 – 2021; 19 bài thơ đã được phổ nhạc thành 23 ca khúc và 20 bài thơ viết cho ca trù theo thể hát nói 11 câu và 19 câu....
Thơ là tiếng nói của trái tim. Tâm Tĩnh nên thơ Huyền Tâm cũng sâu và lặng. Tâm Tĩnh bởi được soi thấu trong ánh sáng tư tưởng Chân Thiện Nhẫn mà Tâm đã ngộ được từ rất sớm....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
Chợt đến từ đâu đây Một dáng chiều thao thức Chợt xanh từ kí ức Cả một miền chưa xanh! Chợt gặp tiếng chuông ngân...
Nhớ người đem gió đi chôn Đem sương đi đốt đem hồn ra phơi Nhớ người đếm hạt mưa rơi Mưa bao nhiêu hạt, thương người bấy nhiêu...
Chợ chiều bán hết lãng quên Mua về giây phút an yên ngày nào Chợ chiều bán sợi mưa rào Mua ô che nắng trời cao cho người Chợ chiều mua lại nụ cười Bán hết lo lắng vì người ta yêu...
Chợ chiều bán hết lãng quên Mua về giây phút an yên ngày nào Chợ chiều bán sợi mưa rào Mua ô che nắng trời cao cho người Chợ chiều mua lại nụ cười...
Lời gọi dịu dàng cho chiều thu trong veo mắt nắng Đóa hoa vàng ngẩn ngơ khép cánh Lãng đãng mặt hồ mờ hơi sương… Heo may mồ côi vơ vẩn mãi trên đường Vườn dịu dàng mùi hương còn vương vất...
Có một lần, chiều không về lối cũ! Bước chân chiều lạc lõng chốn nào đây? Hoàng hôn tím ngập ngừng phong cánh nắng, gió mịt mờ quên biếc thắm đường mây. Từ lâu lắm, người không về chốn cũ. Hạ nhớ mùa châm phượng đỏ trời đây. Mây bải hoải rớt tiếng chiều lã chã. Mênh mang hồ, mê mải sóng vời xa......
Thương đứt ruột gió Lào ơi Mơ tưới đời ướt mà trời bắt khô! Thấp cao đồi núi lô xô Miền Trung gió nướng bắp ngô chín vàng?...
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Đắng cay buốt giá thì thừa Ngọt ngào ấm áp ngỡ vừa qua đây Những mong đỏ nắng xanh mây Tôi đem buông cái TÔI đầy vấn vương… Để vui một chút nắng thường...
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất,...
Bài thơ “Chợ chiều” của tác giả Triệu Quốc Bình đã khiến tôi thích thú từ lần đọc đầu tiên....
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất, tôi đứng lặng nhìn bầu trời quê hương và nghe không khí lành lạnh thân thương của một chiều cuối đông đang thấm vào da thịt....
Vùng sông nước miền Tây Nam bộ với hệ thống kinh rạch chằng chịt, hàng năm có mùa nước nổi về, tạo nên những cảnh vật đặc sắc, những sản vật độc đáo, phong phú mà không dễ nơi nào có được…...
Lời gọi dịu dàng cho chiều thu trong veo mắt nắng Đóa hoa vàng ngẩn ngơ khép cánh Lãng đãng mặt hồ mờ hơi sương…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!