- Sáng tác mới
Trời đông giá lạnh heo may Bâng khuâng luyến nhớ những ngày đã xa Nửa đời xứ lạnh bôn ba Đất dầy băng giá tuyết sa trắng trời...
Năm Nhâm Dần đã qua, xuân Quý Mão đang tới. Giữa thời khắc chuyển mùa, lòng người không khỏi bâng khuâng xao xuyến khi nhớ về một thuở xa xưa, thuở vạn vật nhất linh cùng những hồn người muôn năm cũ...
Truyện rằng, có một lão thiền sư đang tản bộ trong tự viện, chợt thấy bên góc tường có một chiếc ghế, vừa nhìn liền biết ngay có vị hòa thượng nào đó vi phạm quy định trèo tường ra ngoài....
Mẹ bắt đầu "trẻ" từ khi nào nhỉ? Có lẽ từ khi tuổi cao không còn làm ruộng được nữa. Lúc đó, ông còn sống, các con đi làm xa, ông bà ở nhà tự chăm nhau....
Trời vào đông làn gió mới chuyển mùa Dẫn đưa mây làm cơn mưa bất chợt tiếng tí tách như hòa chung tiếng nhạc Bài ca buồn lay động tâm hồn hoa....
Tháng Sáu nỗi niềm đau đáu, Tháng Sáu hứa hẹn mong chờ, Tháng Sáu mốc son định ước, Tháng Sáu như một giấc mơ. Phải chăng giữa năm chợt thấy,...
Những ban mai yên ả. Ta dựa lòng vào hoa. Chợt thấy mình thật lạ. Tuổi cứ già hồn nhiên. Trong hoa như có biển. Tím một chiều nhớ mong....
Tôi không thực sự quen biết Diệu Liên, có chăng chỉ vài lần thoảng qua nhau tại những sự kiện do “Nhà Búp” tổ chức. Ấy vậy mà khi đọc bản thảo tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng” của Diệu Liên thì không hiểu sao lại...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Người đi để buốt mùa đông Nắng chiều se sắt cõi lòng thương đau... Tình yêu hai nửa tìm nhau Vừa như chợt thấy, lại đâu mất rồi?...
Cảm ơn một chùm hoa dại Đưa ta về lại mùa Đông Cảm ơn mùa Đông mênh mông Đưa ta về dòng sông rộng Cảm ơn một chiều gió lộng Đem thuyền về lại bến sông Cảm ơn người mang mơ mộng...
Tôi thấy tôi trong quán trọ trần gian giá áo, túi cơm, quay cuồng, chật vật Khi chén rượu nồng, cà phê phiêu ngất Danh, lợi, tiền, tài, hỉ, nộ, sân, si....
Tôi yêu Sài Gòn- Thành phố Hồ Chí Minh từ lúc nào không biết. Thành phố phương Nam nắng và gió. Nắng chang chang và mưa thì ào ạt, không có kiểu thời tiết “ẩm ương” như miền Bắc quê tôi....
Tháng Bảy về, con không thể nào quên. Những khúc ca viết về chiến tranh, về cha và đồng đội. Cứ da diết như gió mùa thổi mãi. Cứ thấm vào, chạm khắc trái tim con!...
Mai em về phương hạnh phúc Cớ sao lòng lại rưng rưng Có gì cay cay trong mắt Có gì nghèn nghẹn trong tim. Quê hương mãi là nỗi nhớ Đời người biết mấy truân chuyên...
Chiều nay se se lạnh, gió heo may mênh mang trong cái nắng hanh hao cuối mùa thu, Ngồi trong quán cà phê quen thuộc lặng nhìn dòng xe cộ giăng giăng như mắc cửi ngoài kia, từng dòng người hối hả ngược xuôi tất bật chạy theo những mục đích, ý nghĩ của riêng mình....
Chuyện xảy ra vào buổi trưa một ngày cuối Xuân. Thêm một lần tôi đến với biển mà không có Anh. Biển Tam Thanh hoang sơ lao xao nắng gió. Tôi đã cố ý chọn một góc yên tĩnh để tận hưởng cảm giác chỉ một mình với biển xanh êm,...
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Cảm ơn một chùm hoa dại Đưa ta về lại mùa Đông Cảm ơn mùa Đông mênh mông Đưa ta về dòng sông rộng Cảm ơn một chiều gió lộng Đem thuyền về lại bến sông...
Cảm ơn một chùm hoa dại Đưa ta về lại mùa Đông Cảm ơn mùa Đông mênh mông Đưa ta về dòng sông rộng Cảm ơn một chiều gió lộng Đem thuyền về lại bến sông Cảm ơn người mang mơ mộng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!