- Sáng tác mới
Tuy nhiên, theo truyền thuyết, thì NIÊN ở đây là một con vật. Người xưa, cho ta gặp trong sách vở rất nhiều các giống vật, loài hoa cỏ mà khi có những biến đổi đặc biệt ở cõi người nó mới xuất hiện....
Lúi húi từ rất khuya, Về lại Thành sau Tết. Nghe nói cầu qua sông, Xe người ùn kìn kịt... Con gái ngồi sau xe, Cứ ríu ra ríu rít. Đường phía trước mờ mịt, Cứ ngỡ bình minh rồi .....
Những ngày ngược hơi may gió bấc lạnh thấu xương trên cao nguyên Đồng Văn tôi bỗng nghe tiếng khèn người trai Mèo gọi bạn đặc quánh lại như tiếng người đàn bà kêu trong đêm Cà Mau...
Cỗ máy thời gian lầm lũi Tháng năm vòng bánh xe quay Cuộc đời trở nên già cỗi Chẳng thể níu kéo từng ngày... Bất chợt nếp nhăn trên trán Khóe mắt hiện dấu chân chim Xương khớp ê ẩm nhắc bạn...
Valentin, nếu không anh Ngay cả những nhành hoa đẹp nhất Ngay cả sô cô la mật ngọt Cũng không thể cho em bớt cô đơn Điều gì sẽ xảy ra nếu không anh Tất cả tháng năm Anh bên em với trái tim Nồng nàn, thắm đỏ...
Lẽ nào Xuân đang còn phơi phới mưa bay bay chim ríu rít trên cành lại lẫn tiếng đạn bom tội lỗi khói chiến trường mờ khoảng trời xanh...
Dẫu đỏng đảnh trong gam màu phức hợp bốn mùa Xuân thôi thúc Quả chuông lồng ngực Đồng hồ tâm thức Ngọn lửa mơ hồ Rạo rực! Hiển thị Những ấp ủ chìm sâu...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm, Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng......
mồng một tết bút còn nồng men rượu mực còn xanh màu lá bánh chưng giấy còn thơm mùi hương trầm quế tim còn rung tiếng chuông đổ giao thừa nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ bạn bè đất nước...
Đất Việt ơi xuân chắc về vui lắm Hoa thắm bên người Chim hót với mưa bay Trẻ chạy loăng quăng Áo tươi màu nắng mới Già tủm tỉm cười, Khấp khởi ngóng tin con...
Mẹ từ triền sông ra tận biển gặp con, ngọn gió mát lành. Con đoá hoa xinh nhè nhẹ, ban mai xanh. Ngọt một vùng cỏ cây, thơm một miền nhung nhớ. Trong ánh ngày rạng rỡ, rộn tiếng chim....
Khoảng trống của bầu trời Lấp bằng những cánh chim. Khoảng trống của không gian Lấp đầy bằng thanh sắc. Khoảng trống của mặt đất...
Hy vọng Xuân này nhiều đổi thay Dồi dào sức trẻ đến từng ngày Cây vươn lộc biếc trời xanh thắm Giang cánh đàn chim thỏa sức bay...
Ở nơi ấy có hòn đảo không tên Nhô lên từ đáy biển Chỉ cách nửa tầm nhìn đã là bờ là bến Nhưng tự bao giờ tiếng gọi vẫn xa nhau Lúc neo tàu găm tới tầng cát sâu...
Gió buốt mưa dầm, Chân lấm đất, Mẹ ra đồng cấy nhánh mạ non. Lá xanh run chìm trong nước ruộng. Cái lạnh rùng mình, Sự sống gặp nhau. Con ở xa chót vót non cao Khoan La San* Rét đằm sâu, sương phủ....
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Cuối cùng ai mấy về giời Áp tai nghe lấy một lời ngàn năm, Cần cù thành một bản năng thật hiền như đất mà trăn trở lòng! Gieo câu tục ngữ trên đồng Hoa gạo rụng xuống hạt vừng đem tra...
Di truyền từ ngàn xưa trong thung thẳm rừng mưa họa mi rời xuống núi giọng líu lo vời vợi Ngả nghiêng vườn bích đào đất giật mình xuyến xao đánh thức miền cổ tích...
Ta mời buổi bình minh ly cà phê sáng nhé gió dẩu môi hôn vầng dương nhè nhẹ nắng đa tình ngái ngủ vọng hương đêm nụ tương tư mà ta muốn tặng em đang lướt thướt phơi tóc mềm cho nắng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!