- Sáng tác mới
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Các bạn chắc hẳn đã biết về bài hát Hà Nội và Em của Nhạc sĩ Phương Huỳnh phổ thơ đúng không! Đó là một bài hát có giai điệu đẹp và lời rất trong trẻo từ một bài thơ một tay hâm nào đó đã viết là Nó....
Gió âm trầm… gió mê mải giấc trưa Im vắng tiếng ve, câm chìm bóng lá Nắng miên man bức bối ngày nắng Hạ Mỏng mảnh cung huyền, xa xót sắc hình ngâu....
Mấy ngày rồi, Mụ mong đứng mong ngồi hết đi ra rồi lại đi vào. Hai đứa con thì suốt ngày đòi mẹ quà, đòi ăn ngon. Mà giãn cách xã hội ba ngày mới được đi chợ một lần, tiền thì đâu có dư dả gì. Mụ gắt lên với lũ trẻ một cách vô cớ....
Mỗi lần mở YouTube nghe nhạc, nghe dân ca gã lại nhớ tới Nàng, nhớ bài dân ca quan họ em hát ngày ấy. Nàng không đẹp, có cái miệng hơi hô một chút nhưng eo thon và một đôi mắt đẹp như mắt nước hồ thu đúng như tên Thu Thủy của Nàng....
Từ lúc ấy, mình có ý nghĩ: vì thế mà tháng 2 chỉ có 28 ngày. Không thể đợi thêm một ngày nào nữa, 30, 31 ngày là quá dài… Mùa Xuân vội. Bởi vì được mong chờ đến nôn nao rạo rực. Những ngày lạnh cuối cùng trong chiếc áo pan-tô kếch xù, mũ lông và khăn len cuốn mấy vòng to sụ làm mình hệt như con tằm......
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Ngày em đi mùa thu dừng trước ngõ Anh bàng hoàng Chở nắng phủ đầy vai Ngày em đi Nỗi nhớ cứ nhân hai Mong em về Cho buồn còn một nửa...
Mưa đọng nắng giọt vàng trên ngàn hoa Mưa tràn trăng giăng Tuyền Lâm, Than Thở Mưa sương trắng vương vào vòm mái chợ Mưa sao sa hồng thắm xứ hoa đào...
Xe chở chúng tôi xuống Thái Thụy vào buổi sáng. Tập hợp xong, nhận lệnh và nơi ăn chốn ở xong xuôi chừng hơn 9 giờ sáng chúng tôi đi bộ ra biển! Nhảy ào xuống biển tắm như chưa bao giờ được tắm...
Trong các hình thức, thể loại thi ca, gặp loại thơ bốn câu, dù là lục bát hay thơ tự do, mỗi câu bốn, năm, bảy chữ... thông thường chúng ta gọi đấy là thơ “Tứ tuyệt”. Trước hết, với những bài thơ ngắn này, từ ngôn ngữ, âm điệu, ảnh hình... thi pháp của nó đòi hỏi sự dồn nén, cô đặc trong vận động ở......
Người ta vẫn gọi tháng Bảy ta là tháng Vu lan báo hiếu, tháng xá tội vong nhân, tháng Ngâu vầy, rồi gọi là tháng cô hồn dã quỷ nữa. Kệ người ta, tôi chẳng gọi tháng Bảy bằng tên gọi nào hết. Tôi chỉ biết đó là tháng Bảy đầu thu với heo may và bão, lũ đang về....
Ngày em đi mùa thu dừng trước ngõ Anh bàng hoàng Chở nắng phủ đầy vai Ngày em đi Nỗi nhớ cứ nhân hai Mong em về Cho buồn còn một nửa Ngày em đi Bằng lăng rơi đầy cửa...
Ai về qua Ngã tư Môi Cho ta nhắn gửi đôi lời nhớ thương Nhắn cô cắt lúa bên sông Chiều chiều gánh lúa qua đường cái quan...
Mẹ sinh con một đêm rằm Mái tranh nghèo ánh trăng đằm vành nôi Dịu hiền tiếng mẹ à ơi Ru cho con lớn tự hồi còn thơ. Bốn mươi năm đến bây giờ Vẫn mang tiếng mẹ ầu ơ bên lòng...
Ta chẳng bao giờ trách nàng. Ta không thể yêu nàng như nàng mong muốn được nhưng ta có thể yêu nàng hơn cả mức nàng mong muốn. Ta không thể luôn hát cho nàng nghe mỗi khi nàng yêu cầu, nhưng khi nàng cô đơn, ta có thể bất chợt xuất hiện và ôm nàng vào lòng....
Lái đò chỉ có mình tôi Một chiều bị lạc vào đôi mắt Huyền Bến sông hắn với con thuyền Chở Nàng cùng với nỗi niềm đầy vơi Mắt Huyền ghé lại làng tôi Thăm người bạn cũ, về rồi lại đi...
Yêu thương và trân trọng nhưng buộc phải giết những người anh em của mình phải chăng đó chính là bi kịch của chúng ta, của cái thế giới đang dần trở nên bại hoại “trong thời đại chúng ta”? Cái thời đại mạt thế vì ích kỷ cùng cực mà máu lửa, chiến tranh, mưu mô ác độc và bẩn thỉu...
Bạn có nghe Chuyện những dòng sông đang chảy Sông miệt mài chở nặng phù sa Sông Hồng, sông Luộc, sông Trà Đều lắng trong lòng một truyền thuyết đẹp...
Mặt trời mải miết ra đi Cái cây đứng lại thầm thì với hoa Cái cây đứng ở vườn nhà Nhưng cho nắng biết đường xa bóng mình...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!