- Sáng tác mới
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…...
Em nhỉ quê mình bên con sông Nước xuôi dòng làm nên dòng chảy Màu phù sa óng ánh sắc hồng Như hôm nào đôi má...Chợt bâng khuâng....
Ở nơi ấy quê hương xa vời vợi Nắng cháy biết buồn, mưa rơi biết nhớ Ở nơi ấy sóng không xa bờ Gió ngu ngơ viết thơ nền cát vắng. Và nơi ấy tuổi thơ trôi trong trắng!...
Tháng Năm Theo thời cuộc ta ly hương thủa ấy Ta nếm trải những thói đời lầm lậy Đối diện tử sinh Ngơ ngác tháng ngày ... Những kỷ niệm xưa khổ lắm buồn nhiều Ta chẳng thể nào quên Khi cái chết cận kề bên Ta bật khóc, không một lời trăn trối......
Em có về tìm lại dấu xưa D1 thân thương, một thời trẻ dại Một thời Me Xanh, một thời thân ái Bốn năm qua ta gửi lại nơi này! Em có nhớ về Ngày ấy, nơi đây Lớp chúng mình Bốn Mươi Sáu đứa...
Muốn biết ai chiến thắng Chỉ cần gặp các bà, Có con em tử trận. Đáp án rõ thôi mà... Đó nỗi đau quặn thắt Năm tháng chẳng phôi pha Đó những dòng nước mắt Chảy vào lòng xót xa......
Chắc tại anh ngộ nhận Nên xa càng thêm xa Cảm thông cùng thân phận Nghĩ người cũng như ta Đem trái tim khờ dại Tặng em ngày hôm qua Ngày hôm nay trở lại Thấy tình yêu phôi pha...
Mưa thì rơi xuống đất Còn mây lặn vào trời Bờ sông thì đứng lại Dòng nước miệt mài trôi Tôi đi tìm người ơi Người lại tìm người khác Chỗ ai mất ai rồi...
Mẹ tôi con một bà Ba sống như cái ở trong nhà phú ông Ba tháng khi Mẹ lọt lòng dẫu chưa đủ cánh đủ lông… Ngoại đành dứt tình máu mủ vừa sinh nuốt dòng nước mắt Bà đành bước qua...
Sáng nay thu yên lặng quá Gió bồng bột bay xa Chẳng nhớ quay về Chỉ có nắng Chao ôi nắng! Vàng ươm mê mải Trải kỷ niệm xưa phủ kín cõi hư vô....
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Người phụ nữ, thức tỉnh và đầy sức sống, đứng trước Chúa với tất cả những gì Ngài ban tặng. Cô muốn nhìn bản thân ngay lập tức, vì thế cô liếc nhìn hình ảnh phản chiếu từ mặt nước hồ và mỉm cười vì thấy mình thật xinh đẹp....
Nghe tin tôi chuẩn bị du lịch qua nước bạn Lào, bạn gửi tin nhắn: Nhớ đến thăm Cánh đồng Chum nhé, nơi ấy có bố mình… Chuyến đi Lào này tôi mơ ước từ lâu, bên cạnh nỗi háo hức, vui mừng giờ chợt như lắng lại, một điều rất đỗi thiêng liêng đang chờ đợi tôi trong chuyến đi này…...
Hai mươi năm rồi kẻ ở người đi Tiếng Ve gọi ta tìm về nỗi nhớ Mùa tiếp mùa lật nhanh như trang vở Ta xa nơi này – ga xép Tuổi Me Xanh....
Se se gió lạnh trời đông Người nơi bến vắng còn trông còn chờ Vẫn là luyến nhớ người xưa Qua bao mùa nước vẫn chưa thấy về...
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Khi xưa ngày bé tí teo Rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Tôi muốn nói em là dòng sông Tâm hồn rộng như mênh mông sóng nước Tôi vẫn nhớ xưa em tuổi hồng Có một người ngơ ngẩn nhịp tim rung....
Khi xưa ngày bé tí teo rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Một buổi sáng nọ, Thành Cát Tư Hãn có nhã hứng nên cùng các thuộc hạ vào rừng gần lâu đài để săn bắn. Những người đi săn cùng đều mang theo cung tên, còn nhà vua chỉ mang theo con chim ưng ông yêu thích....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!