- Sáng tác mới
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Tôi là một trong những người con xa quê của mảnh đất ven sông Hồng này, nơi đây đã sinh ra và sống trọn một tuổi thơ trước khi hòa vào dòng đời thoát ly đi đến mọi miền đất nước....
Đã nhiều năm, tôi buôn xuôi bán ngược, làm ngày làm đêm, đầu tắt mặt tối, thức khuya dậy sớm. Người ta chỉ trích tôi ham kiếm tiền, bỏ bê công việc. Không chăm lo cho con cái. Mọi người nói đúng nhưng chỉ ở một khía cạnh, tôi thực hiện thiên chức của một công dân cầu tiến....
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Ông Chung Ju-yung, cố Chủ tịch và là người sáng lập tập đoàn Hyundai có khá nhiều câu nói nổi tiếng. Lời hay (좋은 글) giới thiệu 16 câu trong số đó.1. Bởi cứ nghĩ tại số nó đen nên đâm ra số nó đen thật. 2. Không biết đường thì hỏi đường, không có đường thì tự mở đường mà đi....
1. Dậy sớm 30 phút 2. Đừng đi tàu điện ngầm 3. Biết tách việc công ty, việc nhà để nghỉ ngơi 4. Đừng tự lái xe, hãy đi phương tiện công cộng 5. Hãy đi bộ chậm rãi 6. Nói một thì nghe ba...
Tôi gọi Phí Thị Thanh ở khu phố 3 phường Long thủy thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước là Người đàn bà kỳ lạ. Tôi đã nghe người ta kể nhiều về chiến tích vượt khó vượt khổ làm giàu của người phụ nữ bé nhỏ này nhiều năm...
Bây giờ đang là giữa tháng ba âm lịch, thương cái rét nàng Bân đợt hai mà cũng chỉ đủ lạnh cho người mặc chiếc áo dài tay chứ không cần mặc đến chiếc áo len nàng miệt mài đan vắt ngang từ mùa đông sang mùa hạ....
Bình minh gọi mũi Đại Lãnh Thức dậy sớm nhất Việt Nam Mặt Trời nhô từ biển lặng Tròn dần thành một tiếng chiêng Tháp Chàm trên đỉnh núi Nhạn...
Cha tôi tuổi Ất Hợi Nay đã gần 90 Da vẫn hồng hào lắm Chỉ chân là đau thôi Tuy khó khăn đi lại Cha vẫn chăm tưới cây Bàn tay cha vui xới Hoa nở tươi mỗi ngày...
Lang thang vào mạng, nhặt được một điều ước từ một cô Tấm ngoan hiền của Nhà Búp: “Nhân ngày 20/10, con xin có một điều ước: nếu có kiếp sau, xin đừng bắt con làm phụ nữ Việt Nam, con không muốn lúc nào cũng phải vai cõng Anh hùng, tay ôm Bất khuất, 365 ngày Trung hậu với Đảm đang ạ”!...
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Thu sang rồi bé ạ, hoa Cau đã lấm tấm rơi trắng trước sân nhà, hương Cau đã ngan ngát mênh mang lan toả. Lúa ngoài đồng đã mềm mại uốn câu, cốm mới đã dẻo xanh ngọt ngào thơm lựng từ tay mẹ, trong vườn thu đã dậy sắc hương bay....
Càng ngày phụ nữ càng vùng lên càng hiện đại thì lại càng nên biết giá trị của mình, nhất là các bạn trẻ. Chắc 7x bọn mình giờ là thuộc thế hệ cuối cùng còn mang tư tưởng của phụ nữ thời xưa. Lấy chồng mặc định sẽ sống với chồng cả đời nếu sóng gió không to đến nỗi lật cả thuyền....
Rìa làng ngày xưa âm u lối cỏ đã không còn. Mình ngỡ ngàng trước những trang trại xanh tươi với ruộng vườn, ao, chuồng, quán bia ngay trong khuôn viên rộng rãi, mát mẻ và tươm tất, rất "dịch vụ" theo cái "gu" của Người Quê. Mình tròn mắt ngạc nhiên trước những vườn ổi, táo, dưa,......
"Đi ăn với chị Ba, đi Chùa với chị Tư... còn đi chơi thì không đi với ai sướng như với Chị Hai"… Chị ấy có cả 10 cái hoa chân và 8,5 cái hoa tay nữa! Chị Hai của tôi đã vào tuổi "thất thập", nhưng chi vẫn đứng đầu trong danh sách "ghi nét" của gia đình về "năng......
10 phút là một khoảng thời gian ngắn. Nhưng Lời hay (좋은 글) lại có bài nói rằng 10 phút ấy giúp thay đổi nhiều thứ....
Nhà tôi vốn không có tủ, phải đựng quần áo vào mấy cái va-li đã cũ. Lũ chuột đục khoét, chui vào cắn rách quần áo, làm tổ ở cả trong ấy. Mỗi lần lấy quần áo cho chúng tôi mặc, thấy rách, mẹ tôi thường phàn nàn....
Ông Thếnh ngồi thở sâu và nhẹ. Đôi mắt lơ đãng nhìn vành trăng đang đung đưa trên ngọn tre đầu ngõ. “Đêm bớt lạnh. Nhưng da trời bỗng nhiên xanh, cao vọi, cữ này, mai có khi sẽ nắng lên cơ đấy ...”. Ông Thếnh nói bâng quơ như cố ý làm thân. Vợ ông lặng im, không bắt chuyện. Bà còn giận, hay đang......
Mẹ từ ngoài vườn về Hương cau đầy mái tóc Tần ngần tay con nhặt Hoa cau vương mái đầu Bà kể chuyện dưới trăng Hương cau thơm lời nói Miếng trầu như ấm lại Trong câu chuyện ngày xưa...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!