- Sáng tác mới
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Trong tim mang nặng nghĩa tình Đi đâu em cũng một mình một thân Chẳng bao giờ thấy chồn chân Đem cân Công lý đi cân cho đời Tuổi thì đã ngoại sáu mươi...
Tễu dâng bánh cáy trình làng sản vật hương ướp tâm can ông bà Gia truyền nếp Quýt đồng ta hương thơm mỡ, lạc, mạch nha, nước gừng … Hút hồn lữ khách hành hương...
Con đi muôn nẻo dặm trường Có lời thầy dạy con đường từ tâm Tháng năm gieo chữ lặng thầm Cho con biết tự vươn mầm mà xanh....
Con giờ đã lớn chưa khôn Thế gian bao chuyện bán buôn lọc lừa Mẹ cha vốn dĩ quê mùa Dõi theo con những sớm trưa dặm trường...
Nàng Thu nỡ bỏ đi rồi Mà chưa kịp thốt nửa lời từ ly Hay là Thu dỗi hờn chi... Nên em chẳng nói câu gì với ta.. Rặng quỳ vàng rực hôm qua...
Ta bên nhau, bàn tay kết liên hoa Chốn cũ Thiên Thanh, cổng trời đang mở Nhẹ nhõm sắc thân, thơm tho hơi thở Bước nắng vô thường long lanh....
Con giờ đã lớn chưa khôn Thế gian bao chuyện bán buôn lọc lừa Mẹ cha vốn dĩ quê mùa Dõi theo con những sớm trưa dặm trường Chắt chiu từ những yêu thương...
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Bỏ công chưng cất nắng trời Một chiều cả rét rót mời gió Đông Rót men cho má thêm hồng Cho môi thêm ấm tiếng nồng lời say Ngọt ngào ấp ủ đôi tay Bình yên riêng gửi tháng ngày nhiễu nhương....
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Ta bên nhau, bàn tay kết liên hoa Chốn cũ Thiên Thanh, cổng trời đang mở Nhẹ nhõm sắc thân, thơm tho hơi thở Bước nắng vô thường long lanh....
Cao xanh ươm hạt nắng mềm Một chiều theo gió lạc miền phù hoa. Long lanh mắt ngọc tay ngà Xuôi miền dâu bể nhạt nhoà khói sương Thiên di xa ngái dặm trường Quảng Hàn, Ô Thước vô thường là đây....
Hà Mãn Tử là tên một ca nhân sống thời Thịnh Đường, đời Khai Nguyên của triều Đường Huyền Tông (Đường Minh Hoàng, năm 713 - 742). Nàng bị tội hình nên trước lúc giã từ trần gian, nàng đã làm ca khúc dâng lên vua mong chuộc tội nhưng cuối cùng vẫn phải chết....
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!