- Sáng tác mới
Toán và tôi là hai thành viên nhóm Búp Trên Cành có khá nhiều điểm tương đồng khiến cho chúng tôi có tình cảm thật thân thương, dễ đồng cảm cùng nhau trong văn chương cũng như cuộc sống....
Tôi thích gọi em bằng cái tên Phượng Vàng xinh đẹp bởi nhiều lẽ. Thứ nhất, em là một cô bạn đồng hương, xinh đẹp của tôi. Thứ hai, em đang sống ở thành phố được mệnh danh là Thành Phố Hoa Phượng....
숙, chữ Nho là 熟 (thục), tức là đã chín, đã thành thạo. 미숙 (未熟, vị thục), chưa chín, chưa thành thạo, ngược nghĩa với 성숙 (成熟, thành thục), tức là đã chín, đã rất thành thục, nhuần nhuyễn....
Mỗi lần mở YouTube nghe nhạc, nghe dân ca gã lại nhớ tới Nàng, nhớ bài dân ca quan họ em hát ngày ấy. Nàng không đẹp, có cái miệng hơi hô một chút nhưng eo thon và một đôi mắt đẹp như mắt nước hồ thu đúng như tên Thu Thủy của Nàng....
Xưa, có một người học trò nghèo nhưng học rất giỏi, được trên Thiên thượng chú ý, trong sổ thiên tào từ trước đã ghi cho anh đậu tiến sĩ, sau làm quan đến Thượng thư. Mệnh anh vốn đã định như vậy....
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
700 năm sau khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni nhập Niết Bàn, tại nước Kệ Tân ở miền Bắc Ấn Độ có một long vương hung ác tên là A Lợi Na xuất hiện, thường nổi gió to sóng lớn nhiễu hại dân chúng, gây ra những tai họa rung trời chuyển đất....
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Chúng mình cùng dắt nhau Tìm về miền ký ức Tuổi thơ qua vụt mất Đến giờ còn ngẩn ngơ. Kỉ niệm thành lời thơ Cho chúng mình đọc mãi Thời gian ơi dừng lại Nắng vàng đừng hoàng hôn....
Có một ngày như thế ở nơi đây Sen kết ngọc và tay người kết lại Những yêu thương, xanh trong thời vụng dại Tụ về đây trong diệu khúc ân tình......
Ta đến bên đời như sợi nắng mai Thoáng bối rối trước nụ cười thuở ấy Ánh mắt xưa thức yêu thương bừng dậy Phút chạnh lòng, ta chợt nhớ... rồi quên... Ta đi qua bung biêng tháng Giêng Cơn gió lạnh thoảng mặt hồ hiu quạnh...
Anh là nắng, ngổn ngang miền đất trắng Em là mưa, thẽ thọt cạnh song thưa Chẳng hiểu mình có duyên phận hay chưa? Mà mưa nắng cứ vẩn vơ tìm kiếm......
Tu tâm, tu mệnh sống bình an Ung dung tự tại giữa nhân gian Duyên lành gieo mãi chưa thấy đủ Đố kỵ một lời, phúc tiêu tan....
Chị tôi duyên phận ngậm ngùi Mà sao trong vắt tiếng cười, lạ chưa. Tin người tự xửa, tự xưa Quên mình như thể là chưa có mình....
Rượu, nồng nhạt bởi kẻ nấu Tình, đậm phai bởi người vun Phận, ngắn dài do tâm ý Cơ duyên chẳng liên quan gì. Rượu, tỉnh say do kẻ uống Tình, buông giữ bởi do lòng Phận, tụ tan do ta định Cơ duyên chẳng liên quan gì....
Mãn Giác Thiền sư (1052 - 1096) là một vị cao tăng sống ở thời nhà Lý. Chuyện rằng, trước khi viên tịch, ông đã đọc cho các đệ tử nghe bài kệ (kinh kệ), nguyên tác bằng chữ Hán, phiên âm như sau:...
Mười lăm năm cuộc đời trầm luân chìm nổi của Nàng Kiều được bắt đầu trong bối cảnh gia đình và xã hội hết sức thanh bình. Rằng năm Gia Tĩnh Triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng...
Ta trở về nơi cất giữ ngày xưa Thuở cái vạc, cái nông ngủ quên trong câu hát Cánh cò trắng bay ngang miền cổ tích Cái bống cái bang bên Tấm kết duyên lành....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!