- Sáng tác mới
Mai em về phương hạnh phúc Cớ sao lòng lại rưng rưng Có gì cay cay trong mắt Có gì nghèn nghẹn trong tim. Quê hương mãi là nỗi nhớ Đời người biết mấy truân chuyên...
Cá là một là một loài động vật mà ai cũng biết rằng hầu hết chúng chỉ có thể sống được trong nước và thở bằng mang. Rồng là một loài vật truyền thuyết mà dường như chúng có thể sống được bất cứ nơi nào, dù là trên không, dưới nước, thậm chí trong đất....
Chẳng khi nào dám mơ gặp Phật Xin một lần thiền trước Hoa Yên Trúc và mây chẳng hẹp đường đâu nhỉ Nỗi niềm về xanh trước non thiêng....
Mỗi lần mở YouTube nghe nhạc, nghe dân ca gã lại nhớ tới Nàng, nhớ bài dân ca quan họ em hát ngày ấy. Nàng không đẹp, có cái miệng hơi hô một chút nhưng eo thon và một đôi mắt đẹp như mắt nước hồ thu đúng như tên Thu Thủy của Nàng....
Thiết nghĩ, ngày nay chúng ta làm thơ Đường, chủ yếu là mô phỏng hình thức của nó thôi. Chứ cái nội dung tư tưởng, cái hồn của thơ Đường phải là nhân cách Đạo Đức vô thường, siêu thượng dựa trên một triết lý rất uyên áo của Đạo và Phật. Khốn nỗi, đây lại là hai thứ con người hiện đại sùng bái vật......
Vừa rực rỡ thế ban mai Mới trưa đã nhuốm hình hài hoàng hôn Đêm về bỗng thật mình hơn Hoa tàn, trăng lặn, mây buồn, mưa dai....
Đã thấy Xuân ngời vời vợi trên cao Không gian xưa tịnh nguyên màu xưa cũ Chiều nhẹ lơi, lơ thơ tơ nắng rủ Chút lạnh cuối mùa thoang thoảng đường mây....
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Mùng 9 tết rồi. Đào quất đã hoàn thành nhiệm vụ quay lại kiếp luân hồi. Sáng nay, còn tấm bánh chưng của nhà gói lấy. Bánh ngon quá. Mùng 9 rồi vẫn dẻo vẫn thơm....
Chút lặng thầm em mang về với biển Những buồn vui trăn trở nửa đời người Khi chia xa lòng nuối tiếc không nguôi Em không trách dù lòng nhiều hờn dỗi Vẫn biết rằng cả hai cùng có lỗi Không nhìn lại nhau sau đôi phút giận hờn...
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Đưa em về bên ấy Mây đổi màu xa xôi Gió như đang chờ đợi Trăng phai nhạt bờ môi Gió về miền xa xôi Trăng nhạt màu diệu vợi Con đường xa, gió bụi Tiễn người về phôi pha...
Em về ga nhỏ chiều đông Nhìn bàng trút lá nao lòng nhớ ai Cuối chiều một vạt nắng phai Đường hun hút gió, nhành mai nở vàng...
Bắc Âu chiều đông em về đâu? Phố nhỏ mênh mông mùa đại dịch Đèn vàng hắt hiu chiều tĩnh mịch Đường thênh thang không một bóng người...
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm......
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Một mùi hương thoảng qua Thơm thảo quá Một làn gió vờn bay Em về đâu Tháng Mười Lá vàng rơi trên phố cũ Rưng rưng một chiều Thu rất thu …...
Em gửi yêu thương và nồng nàn nỗi nhớ Vào dải dã quỳ vàng trên phố núi cao nguyên Em gửi anh bao lời chúc bình yên Trong câu hát trong bài thơ em viết Em gửi nhớ anh vào hàng me xanh biếc...
Ngày em đi mùa thu dừng trước ngõ Anh bàng hoàng Chở nắng phủ đầy vai Ngày em đi Nỗi nhớ cứ nhân hai Mong em về Cho buồn còn một nửa...
Hoa sữa cài hương vào nhớ Cúc vàng khứ sắc hình ngâu Lá sen thơm bàn tay cốm Này tâm… em về nơi đâu. Có nghe Thu chớm trên đầu Tênh tênh đôi bờ vai gió...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!