- Sáng tác mới
Bỏ con bám ngưỡng sư nghèo giẫm nhàu vuông nhiễu ngã theo bóng hồng Bước qua mình ngưỡng rêu phong khất giọt sữa vắt khô cong chiều tà,...
Mỗi lần từ trường đại học về quê, tôi vẫn được mẹ nấu cho ăn những món ăn dân dã nhưng có lẽ tới tận bây giờ hương vị đồng quê của các món ăn thấm đẫm mồ hôi công sức của bố của mẹ...
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,...
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Cho em hỏi người ơi Đường muôn dặm Nước mắt rơi, điểm dấu cuộc đời? Đây giọt tinh khôi tình vừa chớm nở chảy dịu dàng, nhung nhớ về đêm....
Chao ơi là kỷ niệm lưu luyến và nhớ thương cổng trường và ước hẹn bịn rịn nơi cuối đường.gối vào sợi nắng vương à ơi chim bay liệng...
Có một ngày, em chợt nhớ xa xưa Chúng mình trẻ và vô tư, trong trẻo lắm! Nhớ đến thắt lòng bởi yêu xa ngàn dặm Mãi bây giờ vẫn cồn cạo niềm thương…...
Trời tang tảng, Bầy chim đã hót, Hót say mê gọi nắng mặt trời về, Tiếng chim quyện điệu nhạc Thiền thánh thót, Nắng thả chín trời, bình minh hát say mê... Chủ Nhật tháng Năm, Trời quang mây tạnh, Nắng phương Nam, Lắc rắc chút phùn mưa ......
Thật diệu kỳ mưa rây giữa đêm trăng, Từng sợi thủy tinh óng vàng nuốt nuột. Từng hạt thon dài thánh thót, Giọt dương cầm trầm bổng giữa bao la... Ta chẳng muốn trú mưa, Mấy tháng rồi bức sốt, Trăng sáng, trời trong văn vắt, Bỗng trắng nhòa......
Tháng Năm vừa sang Hè đã về trong lửa Xuân nấn ná chút gì Mà mắt ai trong? Tầm tã, Mưa đã về tầm tã Mùa mưa nay không chuyển vận theo mùa......
Ôi cái nóng có biết buồn không nhỉ Có biết thèm một biển mát bao la Có biết thương người miệt quê vất vả Có biết hờn mây rong ruổi nơi xa? Ôi cái nóng có biết thương mẹ cha Tóc trắng, lưng còng, bàn chân đi lật bật...
Tôi viết sách, trời nhập tôi viết lách Bàn tay tôi vạch theo mạch chảy thần Ý trong sáng hồn dạt dào cảm xúc Đậu lòng người đồng cảm đã quen thân...
Nhạt nhòa tắm vớt mồ hôi gáo dừa cắm cán nước rời lưng ong Mặt nước ngượng bóng bưởi bòng giọt đua nhau rớt hai dòng ngực nây ,...
Chẳng nhẽ nàng Bân lại trở về Giữa hè gió bấc lạnh tê mê Ve không rả rích phượng không đỏ Tí tách mưa rơi giọt não nề...
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ....
Có một cánh hoa vừa chào tạm biệt Chiếc hôn mềm như tia nắng sớm Hương hoa thơm vương vào cửa sổ Góc phố đông người, ai đó xôn xao …...
Chị là con bướm xinh Cánh mềm như hơi thở Mẫu đơn tròn bỡ ngỡ Đất yêu trời kết hoa ? Chị là cánh én xa Giấu mùa trong nỗi nhớ Góc vườn xuân đứng đợi Thơm dịu dàng phố trưa...
Munich đón tôi, Lớt phớt giọt mưa rơi Cong cong sợi nắng Thơm thơm khí trời Cây mơn mởn tươi Người nói cười nhè nhẹ Khẽ khàng, êm ả...
Những Cô Gái Tháng Tư trong cuộc đời tôi Như những bông Phượng đầu mùa bật lên khúc ca mùa Hạ Như giọt mưa rào trong ao Sen Như búp Ngọc Lan quấn trong tơ nắng! Thanh Xuân của tôi họ là khúc nhạc vui...
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!