- Sáng tác mới
Ngày Người sinh ra Pháp Luân xoay chuyển Các chiều không gian Mang chân, thiện, nhẫn Ngày Người sinh ra Văn minh tiền sử Bao lần đã qua Sinh, thành, trụ, hoại...
Tuổi hai mươi thao thức nửa đêm Nhớ mái tóc mềm bay bay trong gió Nhớ bài thơ viết lời chưa ngỏ Yêu một người, Xuân Vũ xóm bên. Tuổi ba mươi đêm tỉnh giấc nồng Tay xách đèn chai, chân vòng vèo dép lệch...
Phật dạy chúng sinh phải tĩnh tâm Đời là bể khổ lắm gian truân Vô minh dẫn đến sân si hận Dụ dỗ người ta phạm lỗi lầm...
Tím nhạt phôi pha má môi lợt lạt Dáng yếu mềm em gánh cả mùa xuân hạt mưa rơi tự trời cao chót vót Cơn gió giận hờn từ tít tắp mù khơi...
Núi gần mây trắng chòm chòm Non xa mây trắng vẫn còn vây quanh Gần xa mây trắng giăng thành Mây bay... Còn lại núi xanh giữa trời !...
Không gian là biển vô bờ Thời gian là những đợi chờ ngổn ngang Hoa Xuân đỏ. Nắng Thu vàng Mây trôi trôi mãi chẳng sang bến đời...
Thế giới chim ưng Có loài duy nhất Dám mổ đại bàng Đó chính là quạ! Quạ ta chễm chệ Trên lưng đại bàng Còn cắn cổ nó Vẻ rất ngang tàng......
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng....
Trời tang tảng, Bầy chim đã hót, Hót say mê gọi nắng mặt trời về, Tiếng chim quyện điệu nhạc Thiền thánh thót, Nắng thả chín trời, bình minh hát say mê... Chủ Nhật tháng Năm, Trời quang mây tạnh, Nắng phương Nam, Lắc rắc chút phùn mưa ......
Thật diệu kỳ mưa rây giữa đêm trăng, Từng sợi thủy tinh óng vàng nuốt nuột. Từng hạt thon dài thánh thót, Giọt dương cầm trầm bổng giữa bao la... Ta chẳng muốn trú mưa, Mấy tháng rồi bức sốt, Trăng sáng, trời trong văn vắt, Bỗng trắng nhòa......
Tháng Năm tới, ngọn Nồm cũng tới, Biển xanh hơn, bọt sóng khẽ khàng, Ngàn vạn thuyền Sen bồng bềnh cùng gió thổi, Ngược biển Đông từng nổi ba đào ... Nghìn năm trước đoàn thuyền ai bỏ nước lao đao,...
Phải lòng tiếng sáo trai Mèo trốn cha tiên nữ thuận theo giáng trần Cổng trời Quản Bạ - Đồng Văn sáo chàng mở khóa đón nàng tiên sa Thiên đình lộ chuyện can qua tiên cô hạ giới quá ba thu rồi...
Tháng năm mùa hạ yêu thương Kỷ niệm học trò còn vương nỗi nhớ Nắng vàng nên thơ, mùa thi vui mở Trang sách mộng mơ Chùm phượng nhuộm đỏ màu cánh gió Mong chờ tìm lại một thời ngây ngô khờ dại...
Vang vọng cửa chùa những nhịp chuông Ngẩn ngơ điểm đến để chiều buông Mờ mờ nhang khói dần lan tỏa Một tiếng chim rơi bị lạc chuồng...
Khách du bỗng có một người Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương Vốn người huyện Tích châu Thường Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri...
Lộc vừng ngậm hạt chiều vương Thời gian đi nốt đoạn đường mùa xuân Hình như có tiếng ve ngân báo mùa phượng đỏ níu chân học trò...
Tôi viết sách, trời nhập tôi viết lách Bàn tay tôi vạch theo mạch chảy thần Ý trong sáng hồn dạt dào cảm xúc Đậu lòng người đồng cảm đã quen thân...
Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng Có nhà viên ngoại họ Vương Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung Hóa nhi thật có nỡ lòng Vương Quan là chữ nối dòng nho gia...
Cạp hoa theo đến hội Mường xúng xính theo nhịp đấm đuông ngoan chày Men Mường vừa chạm môi say mặt trời mọc má ún ngày gặp nhau...
Trong tác phẩm "Học hỏi trong Đời", tác giả Lee Cheol (이철) có một câu khá hay rằng: "Quá cũng tệ như Thiếu vậy. Tình yêu sẽ vẫn là tình yêu, hoàn mỹ sẽ vẫn là hoàn mỹ nếu ta giữ nhau ở một khoảng cách vừa đủ"....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!