- Sáng tác mới
Nhà mỵ không cầu thang che quanh tường chình đất gỗ cầu thang bắc bậc chín vía mỵ chưa lên, Mong ước lần đầu tiên anh đón về thăm ngõ chín bậc cầu thang gỗ rụt rè bàn chân thon...
Khoảng trống của bầu trời Lấp bằng những cánh chim. Khoảng trống của không gian Lấp đầy bằng thanh sắc. Khoảng trống của mặt đất...
Trời ơi...! Trăng sáng đến vô tình. Vằng vặc trời trăng ta một mình. Nguyệt lão, Hằng nga ơi, có biết ? Mình ta lặng lẽ ngắm trăng thanh....
Sân nhà sau trận mưa đêm. Sáng ra đã thấy trước thềm nắng mai. Bao năm rong ruổi đường dài. Chợt mùi hương ổi thơm lay vào lòng...!...
...Hết chuyện nội gia Đến chuyện quốc gia. Hết chuyện quốc gia Lan ra quốc tế... Chú Mán trên rừng Long vương dưới bể Chuyện thâm cung bí sử Tây, Tầu......
Bạn ơi! Người làm thơ - cũng như thơ Có năm bảy loại Còn thơ - đúng là thơ Thì không ai "bêu riếu" nổi (*) Vậy can gì ta phải bận tâm ?! Hãy khẳng định tài năng Bằng những hạt mưa dầm. Cứ mưa đi !...
Muốn có bản lĩnh, phải có tri thức. Muốn có tri thức, phải có học vấn. Muốn có học vấn, phải biết học hành, rèn luyện. Thử hình dung: Hai kẻ đứng trước một máy truyền hình. Một kẻ hiểu rõ công năng, đặc tính, tác dụng của từng nút điều chỉnh và phương pháp sử dụng chúng....
Khu vườn Dưỡng Chính sau mưa(*). Cỏ cây tươi tốt như vừa sinh sôi Thương em gái nhỏ xinh tươi. Dưỡng nuôi chi xách bên người bình không...?!...
Khu vườn Dưỡng Chính sau mưa (*). Cỏ cây tươi tốt như vừa sinh sôi Thương em gái nhỏ xinh tươi. Dưỡng nuôi chi xách bên người bình không...?!...
Người ta mơ thành Phật Rồi lại ước thành Tiên Mà quên mất dấu "huyền" Thì cũng chưa mỹ mãn...! Phật thì nhiều tình cảm thương hết thảy chúng sinh Tiên thì rất đa tình Yêu cả người... hạ giới (*)...
Sân nhà sau trận mưa đêm. Sáng ra đã thấy trước thềm nắng mai. Bao năm rong ruổi đường dài. Chợt mùi hương ổi thơm lay vào lòng...!...
Trời thì đã chuyển sang thu Mà con nhiễu sự tù mù chửa tan Đời thì còn những quan tham Người dân còn chịu cơ hàn chưa thôi... Già về quê nghỉ... chưa ngơi...
Nhớ quê... Ta lại về quê Canh don, sứa muối, bề bề rang me (*) Rau xanh sạch, mát bóng hòe Hương cau thơm ngát đầu hè đêm trăng. Đi trăm nơi... Chẳng đâu bằng...
Người ta câu cá câu tôm Riêng anh có thú câu lươn mới kỳ. Chiều chiều xách giỏ anh đi Hỏi anh...? Anh chỉ cười khì: Cho vui...!!! Hôm nào cậu rảnh ra chơi...
Ve vẻ vè ve Nghe vè A4 Hiền, ngoan, khiêm tốn Như đàn cừu non Không chạy lon xon Bắng nhắng như Khỉ.... Nết na chăm chỉ Như bạn Việt Quang Cười nói oang oang Tuấn Duy siêu quậy...
Xưa Lã Vọng bên dòng Vị thủy (1) Ngồi thả câu suy nghĩ việc đời. Dây câu không lưỡi, không mồi. Thả theo dòng nước trôi xuôi lạnh lùng......
Cõi đời... Sắc sắc không không Cõi người... Được mất lòng vòng loanh quanh Cõi tình thì rất mong manh Ngàn câu muốn nói mà đành lặng im....
Với lòng tốt: quỳ gối cảm ơn Với tài năng: nghiêng mình kính cẩn. Người khen ta đúng: là Bạn của ta! Người chê ta đúng: là Thầy của ta! Trong cuộc sống, ai giúp cho ta điều gì tốt, dù nhỏ, cũng cần phải biết tri ân, hàm ân và báo ân. Đó là thái độ cần có của con người chân chính, sống có nghĩa, có......
Thế sự nhân tâm Đạo với Đời Thăng trầm thái bĩ lúc đầy vơi Câu thơ chén rượu say rồi tỉnh Lý Bạch Lưu Linh khóc lại cười....
Núi gần mây trắng chòm chòm Non xa mây trắng vẫn còn vây quanh Gần xa mây trắng giăng thành Mây bay... Còn lại núi xanh giữa trời!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!