- Sáng tác mới
Gió đưa hương bưởi vườn bên Nồng nàn hoa trắng nắng lên gợi mời Hình như trong cánh hoa rơi Có điều ấp ủ nhờ Giời chuyển sang...
Ta đợi mùa Từ nắng tháng giêng Từ lạnh tháng ba Từ mưa dầm tháng chín.. Đợi từ thuở Nhớ thương còn lộng lẫy Cay đắng hồng hào Mê đắm cũng hồn nhiên......
Những người yêu thơ, nhiều người biết đến thi nhân dị nhân Văn Thùy. Quê ông ở Hưng Yên nhưng vì say thơ, ông trôi dạt bất cứ phương nào, miễn là được dãi bày niềm đam mê của mình...
Đã thấy thu về, Dù mùa chưa lá đổ, Chút Thanh Minh, Lốm đốm nửa vàng, xanh... Thời đã khác, Không rập rờn sóng cỏ, Mưa bụi thôi bay, Ai khóc người dưới mộ?...
Thanh minh tìm về chốn cũ Làng xưa, nay khác xa rồi. Mẹ vẫn đang nằm ở đó Thấy tôi ảnh nở nụ cười Ai dâng hoa vẫn còn tươi...
Chỉ được ăn cám ăn rau Có bị chê bẩn cũng rầu chút thôi Anh nào to, mập là toi Chắc chắn được tắm nước sôi cuối đời....
Tính ra một gánh cà chua Mới bằng một chai tương ớt... Cái gì cũng dành để Tết Có con cháu về mới ăn. Nhà nông năm rồi khó khăn Cuối năm sương muối giá rét...
Hoa bưởi vườn ai ngan ngát hương Gợi hương mái tóc tỏa sân trường Thuở còn bẽn lẽn hay nhìn trộm Đón gió vô hình đưa vấn vương...
Tôi làm thơ nhiều lúc chưa hay Triết lý sự đời đôi khi chưa chuẩn Nhưng có điều tôi luôn cảm nhận Là đem niềm vui đến với mọi người...
Gần ngày mùng Tám tháng Ba Băn khoăn lo nghĩ tặng quà gì đây Giời đang nắng nóng thế này Hoa tươi chơi được non ngày là toi Măn ni thì cũng lôi thôi...
”Mồng tám tháng ba Em ra thăm vườn …“ Câu hát ngân nga Hát tặng cô thời nhỏ Vẫn còn ngân… chân nhún, múa mềm Em nhớ cô, nhớ mẹ, nhớ bạn hiền...
Ai cũng bảo là thôi đừng Rằng bởi sẽ khổ đau lắm Rằng rồi sẽ chóng vánh thôi Rằng bởi là tình ngang trái Thế nhưng Tôi cứ yêu, chốc thoáng cũng đành...
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa rét mướt ngày đông Những trải lòng không dễ gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng. Những ồn ào vui hơn tưởng tượng Đong đếm làm chi, buồn lại thêm buồn Những thương nhớ đi qua mùa da diết...
Tháng 11 này, Trang Văn học nghệ thuật Nhà Búp (nhabup.vn) đón tuổi lên 5 đáng yêu trong không khí ấm áp hân hoan nhiều hứa hẹn. Bốn năm qua, với những bước tiến dài trên hành trình kết nối những tiếng lòng và nghĩ suy đồng điệu giữa hàng ngàn nghệ sĩ sáng tác và nhiều chục ngàn độc giả trên khắp......
Lại một mình cà phê đắng chiều đông Ta ngồi với nỗi buồn không có tuổi Cứ khuấy mãi những đam mê trôi nổi Cạn lòng rồi mà đã lắng lại đâu. Ơi vị thơm đắng đót màu nâu...
Trước thềm nhà, rớt bó hoa Thôi thì cứ nghĩ đấy là ai quên Không địa chỉ, chẳng tuổi tên Tuổi này còn có ai đền cho ai? Lặng rồi cái thuở ban mai...
Những bức tượng đồng, tượng đất, thạch cao Đứng im Ngồi im Và cả nằm im nữa Mang dáng dấp con người Trong mỗi hình hài có trái tim không? Người ta dâng lễ vật cầu xin...
Có tiếng thở dài của cây Khi gió hỏi: Cây ơi, ngươi vạm vỡ Sao cũng oằn mình trước đùa cợt của ta? Có tiếng thở dài của trăng Khi đêm đen hỏi Người đẹp thế kia sao không sáng ban ngày?...
Những con đường chưa có mùa đông Chỉ có em và gió Lạnh chưa đến hay lạnh không về nữa Tin yêu xao xác theo mùa…Những khúc hát hè...
Công lý vốn dĩ công bằng Chả phân biệt ông với thằng đâu em Chỉ vì thời buổi nhá nhem Thì thằng, ông mới nhập nhèm thế thôi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!