- Sáng tác mới
Có khát khao thì mới biến mơ thành thật. Bạn đã sẵn sàng nhận sự may mắn chưa? Hạt không nảy mầm trên đất cằn khô. Hãy tâm niệm về thành công như một thói quen....
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế....
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Trong đời, hầu như không có ai không khát khao hạnh phúc. Vậy hạnh phúc là gì? Làm thế nào để có được cuộc sống hạnh phúc? Cho tới hôm nay, hai câu hỏi trên vẫn là những câu hỏi chưa có câu trả lời thật thỏa đáng....
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc Trong mái nhà tranh, trên mái ngói cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Ở phương Tây, nam nữ yêu nhau có thể hôn nhau ở bất cứ đâu mà họ muốn. Ở Việt Nam thì không như vậy. Họ hôn nhau, trao cho nhau tình cảm yêu đương ở một không gian riêng, thầm kín, tế nhị chứ không phải tự nhiên như người phương Tây....
Đường lên hun hút ngàn trùng nhấp nhô đỉnh núi trôi trong sương mờ Quả pao ném thủng miền chờ khát khao bỏng đá nhịp mưa nghiêng chiều...
Đường lên hun hút ngàn trùng Nhấp nhô đỉnh núi trôi trong sương mờ Quả pao ném thủng miền chờ Khát khao bỏng đá nhịp mưa nghiêng chiều,...
Từ một trại dưỡng lão Bà cụ thư về nhà Nói rằng nhớ các cháu Khó ngủ vì ở xa... Dù được chăm sóc tốt Mọi thứ đều đủ đầy Nhưng thứ bà thiếu vắng Bóng hình quen mỗi ngày.....
Hồng nhan phận bạc người ơi Gột trắng xóa, cuối chân trời vẫn vôi Ghét bồng bềnh vẫn nổi trôi Đắm mê người, vẫn chỉ người đắm mê...
Mười tuổi, tuy còn nhỏ Đỡ vòi vĩnh, khóc nhè Đúng, sai dần phân biệt Mầm tính cách đã khoe Tuổi của những năng khiếu Bẩm sinh dễ lộ ra Biết quan tâm đúng lúc Tài năng sẽ thăng hoa!...
Anh trở về với tháng Ba Tây Nguyên Để lại đằng sau hoa xoan rắc bụi Mái ngói rêu xanh, mẹ già cặm cụi Vừa tiễn con đi đã nhẩm tính ngày về....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Tôi không thực sự quen biết Diệu Liên, có chăng chỉ vài lần thoảng qua nhau tại những sự kiện do “Nhà Búp” tổ chức. Ấy vậy mà khi đọc bản thảo tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng” của Diệu Liên thì không hiểu sao lại...
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!