- Sáng tác mới
Hôm nay, mình xin giới thiệu một bài thơ rất nổi tiếng tên 야언 (野言- dã ngôn) của Thân Khâm (신흠, 申欽), là quan văn (문신) và là một trong tứ đại văn nhân của triều đại Triều Tiên (신흠, 정구,장유,이식), sinh năm 1566, mất năm 1628, tự (자) là 경숙(敬叔 - Kính Thúc),...
Đã bao lần về lại bến sông quê Kỷ niệm tuổi thơ lặng lẽ tìm về Mắt ngơ ngác tìm bãi bồi xưa ấy Thấy mênh mang một màu nước sóng xô....
hế nhân muôn vạn kiếp người ở đời chữ hiếu mấy nơi vuông tròn. Ngẫm suy phong tục thấy buồn ngày tử thì trọng xem thường ngày sinh. Phận làm cha mẹ gian truân...
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Bạn nên ngừng kiểm tra Liên tục trên điện thoại Họ tất nhiên online Tức là trực tuyến đấy Nhưng chắc chắn không phải Dành cho bạn đâu mà...
Không bao giờ quá muộn cho: - Sự Hàn gắn - Thể hiện lòng tốt - Làm lại từ đầu - Tự làm - Tha thứ cho bản thân - Tìm lại tiếng nói của mình...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Trong cuộc sống hàng ngày, chữ Phúc (còn gọi là Phước) được coi là biểu trưng của sự may mắn, vui vẻ, sung sướng và hạnh phúc. Người xưa coi chữ Phúc là chữ Thánh Hiền, chữ của Thần, có nội hàm rất uyên thâm....
Ta ngược phố về cánh đồng lặng gió Phải nơi đây thuở tơ mềm ngọn cỏ? Châu chấu xanh, Cào cào vàng, Lúa mẩy vàng, Nhon nhón ngóng mắt ai. Tìm đâu cái thuở một hai, Ngồi bệt gốc đa đầu làng, Rập rờn sóng lúa mênh mang... Chạy mãi lên trời, sim mua Yên Mã...
Nồng nàn thắp rạng chân mây Vầng dương chớm nở thắp ngày hạ xanh Sương đêm rắc ngọc trên cành Long lanh mắt lá mát lành nụ mưa Tay nâng niu đọt nắng thưa Sen ru từng đóa thơm vừa ban mai....
Bất ngờ mình gặp lại nhau Giữa một đám cưới cô dâu người làng Hình như còn chút ngỡ ngàng Hình như còn chút bẽ bàng chưa tan Thôi thì chạm phải trái ngang...
Đi tìm anh Em đi tìm anh Đường phố đông vui như là trẩy hội Em như một câu thơ chấm vội Ý thơ tắt lời lẻ loi Đi tìm anh Em lại đi tìm anh Anh đứng, anh ngồi hay anh rẽ lối Anh là hoàng hôn hay là đêm tối Một cơn mưa rụng ngược lên trời...
Em không muốn gặp anh nữa Không phải vì anh đã nghèo Không còn đất đai nhà cửa Cảnh nhà túng bấn gieo neo Em không muốn gặp anh nữa Không phải vì anh mới giàu...
Có một vị sư nọ Đi kiếm củi trong rừng Bỗng gặp một cháu nhỏ Đuổi bắt bướm tưng bừng... Sư lại gần và hỏi: "Trong tay con có gì?" Cậu bé nhanh nhảu nói: "Ngài hãy thử đoán đi!"...
Mấy năm trời gián đoạn Kết nối Jan & Essa Hôm nay gặp người bạn Mới hay Jan mãi xa... Lòng tôi đầy thương xót! Nhớ nhung tới ông bà...
Facebook đỏng đảnh Không hỏi là tỉnh bơ! Chỉ thích lời "có cánh" Chê trách là ơ hờ... Chẳng khác gì cô gái Đang ở tuổi dậy thì! Muốn giữ đấy mà lại Miệng quầy quậy "đi đi!"...
Sông chảy ngầm để nước giếng dâng cao Giếng không biết cứ tưởng mình vốn thế Cha ngay thẳng truyền cho hậu duệ chí kiên cường khí khái chấp gian lao...
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người...
Tôi đi trong đêm mưa cả phố phường đẫm nước chỉ có lời hẹn em làm tôi không ướt được đêm chừng không nói được nên cứ đổ mưa nhiều em chừng như cũng thế nên chân còn bước theo...
Tôi yêu mảnh đất quê tôi Vùng quê ven biển mặn mòi phù xa Cửa Diêm cùng với Cửa Trà Tạo lên mảnh đất ông cha ngàn đời...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!