- Sáng tác mới
Về đi em, đi về phía trời xa Ở nơi ấy có mái nhà đang đợi Ở nơi ấy giữa hương đồng gió nội Em lại rạng ngời như ngày tuổi thanh xuân. Về đi em quên hết chuyện chúng mình...
Tròn xinh như con mắt Hoa nở tím bên đường Cái cây dại bình thường Bao nhiêu người bắt gặp Mình đầy gai nhọn sắc Búp lá vẫn non mềm Giữa chiều hè bụi trắng Vẫn một màu xanh êm...
Nhà trường có một sân bóng chuyền nền láng xi măng kiêm là sân bóng rổ cho sinh viên thi đấu. Xung quanh là lối đi lát bằng gạch thẻ và mùa Hè tới là một màu mảng tường tím ngắt của những cây bằng lăng xum xuê mát rượi những trưa hè....
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Anh gió mùa ... Vắt ngang nỗi nhớ của em Ấm nhẹ thôi mà sao buồn đến thế Ta bỏ quên nhau qua từng hơi thở Chẳng thể gọi gì sau những tháng ngày xa. Em để hồn mình theo gió tan ra...
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự....
Em ở thật xa nhưng sao gần đến lạ Hiện hữu xung quanh như có tự bao giờ Thân quen lắm như đã là tri kỷ Ngày nhớ đêm mong sáng đợi chờ. Em đến thật gần ở bên ta...
Trong tàn đêm đời mình, mẹ nấc từng hơi thở. Trái tim khô, bỏ lại những nụ cười. Bàn tay mỏng, nhão nhàu rơi xuống. Không có phép màu nào, con đành nhận nỗi đau....
Không còn Uống được rượu tình Chúng mình gặp mặt Chúng mình uống nhau Chúng mình Nhớ chậm quên mau Mải lướt điện thoại Lỡ câu tâm tình...
Vợ là đất, chồng là trời Chồng không bên vợ, trời chơi vơi trời Thiếu vắng chồng, vợ hụt hơi Thuyền không bánh lái biển khơi sóng dồi...
Mặt Trời lặn ở phương Đông, Tràn ngập không gian, ran gà gáy, Xa xa tiếng cu cườm, Gọi ngàn mầm cây nảy, Chồi cứ non tơ theo óng ả tiếng chim......
Thế là Mùa Thu đi Nắng vàng không còn nữa Cốm Vòng và Hoa sữa hẹn nhau Mùa Thu sau Trăng Mùa Thu đi đâu Không đậu trên khung cửa mon men từng ô nhỏ để cùng dòm thấy nhau...
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Những đám mây như ngàn bạch mã, Tung bờm bay cuồn cuộn trước mắt ta, Trời sáng dần, chim lanh lảnh hát ca, Bầu trời mịn sương, Xanh dần như lá tơ xuân, Trải mênh mông một lá....
Liệu có gì có thể chữa được 19 "bệnh" về Yêu 1. Ghen Là biểu hiện mang tính bản năng khó che giấu khi thấy người mình yêu, thích đang ở cạnh người khác. 2. Quyến luyến Lúc đầu thì muốn tìm hiểu về người ấy, sau rồi, càng ngày thì lại muốn biết...
Chiều nay đám cưới người ta Nhà trai nhà gái gần xa đủ đầy Rượu cưới uống cạn ba ngày Em không còn nhớ mình say mấy lần Tiệc vui đến mấy cũng tàn...
Nơi đó từng là chốn đi về Của bao gia đình, từng là tổ ấm Là những tiếng cười, bữa ăn ấm cúng Sau một ngày đầy áp lực xung quanh… Bất cẩn thôi, mộng đã vỡ tan tành...
Đời người chút thoáng hoa rơi, Mỏng như cánh mỏng, đầy vơi kiếp người. Tình kia rắc, thắm bời bời, Gió xuân thổi, lụa là rồi, bặt thơm. Đợi mùa sau, đào hoa đơm,...
Một cậu ăn mày đã ăn xin đường phố để sống suốt hơn 30 năm vốn là một người bị bệnh bại não bẩm sinh bị đuổi ra khỏi nhà từ nhỏ. Cậu ta có thể nghe, tư duy bình thường nhưng lại không thể truyền đạt điều đó cho người khác, do vậy, ngoài khất thực ra, cậu ta chẳng làm được gì khác....
1. Cuộc sống dù không công bằng nhưng dẫu thế vẫn cứ ổn. 2. Khi nghi ngờ, bước tiếp theo hãy bước ngắn lại. 3. Đời quá ngắn để lãng khí thì giờ cho việc ghét ai đó. 4. Không cần phải thắng mỗi khi tranh đấu. Hãy thừa nhận sự khác biệt của nhau và ngừng tranh đấu....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!